“Khu vui chơi mà em viết vào sổ là do anh nói. Anh biết Đội trưởng sẽ đưa em đi sao?”
“Anh không nói, anh ta cũng sẽ dẫn em đi.”
“Người thiết kế mật thất là anh sao, hay là anh đã dung túng cho Đới Thanh ra tay?” Chân Noãn hỏi, “Khu vui chơi thuộc hạng mục cải tạo lớn của Hoa Thịnh, thiết kế tinh vi lại tốn thời gian như vậy nhất định là có cấp cao giúp đỡ phê duyệt mới không khiến người khác nghi ngờ.”
Anh không phủ nhận cũng không thừa nhận: “Noãn Noãn đã biết hoài nghi người bên cạnh rồi, em càng lúc càng thông minh.”
“Một tháng mà anh nói có phải lại thay đổi nữa không?” Cô nhìn anh bằng đôi mắt ươn ướt long lanh, “Anh lại có kế hoạch mới phải không?... Thẩm Dực, anh đừng như vậy.”
Anh nhìn cô hồi lâu, lấy hộp thuốc lá rút ra một điếu, nhưng sờ túi lại không mang bật lửa. Xưa nay anh đều không cần tự mình châm thuốc. Chân Noãn từ từ hoàn hồn lại, lấy que diêm của C-lab trong túi ra vốn định đưa cho anh, nhưng anh đã ngậm điếu thuốc cúi đầu kề đến.
Cô quẹt một diêm, hai tay nâng lên đưa sát vào anh, nhưng thuốc lá vừa mới chạm vào thì gió lạnh đã thổi qua, ngọn lửa bỗng hóa thành làn khói xanh. Cô lại quẹt một que diêm, hai tay cẩn thận nâng lên, ánh lửa chập chờn trong lòng bàn tay cô. Anh giơ tay che lại bàn tay nhỏ bé của cô, đưa điếu thuốc đến gần, khẽ rít vào châm lửa.
Anh cúi đầu bất động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/socrates-than-yeu/2009226/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.