Lý Mật nở ra nụ cười:
- Tam lang chớ có lỗ mãng, Lý lang quân nhất định không đấu tên với ngươi.
- Lý Ngôn Khánh, ngươi chỉ có hư danh, đồ chuột nhắt.
Lời nói của Lý Mật, Vương Bá Đương không phải không nghe nhưng hắn nóng nảy trong lòng, nếu không trách mắng thì rất không thoải mái, hắn chửi ầm lên một hồi, Hùng Khoát Hải đột nhiên xuất hiện, cầm lấy một cây búa ném về phía sơn môn.
Chỉ nghe ầm một tiếng, sơn môn đã bị cây búa đập nát.
- Xuất kích.
Tay búa vừa ra, Tùy quân lập tức hành động, chỉ thấy đội trưởng cầm mâu, đồng thời cất bước về phía trước, mỗi một bước tiến là một một tiếng hô rung trời.
- Giết giết giết.
Ở trong chùa đám người Lý Mật và Vương Bá Đương liền biến sắc.
Nhìn thấy Tùy quân cầm trường mâu tới gần sơn môn, trong mắt bọn họ ai cũng toát ra vẻ tuyệt vọng.
Đêm đó Lý Ngôn Khánh tới Khai Phong.
Đi vào tòa cố đô Lý Ngôn Khánh vừa cảm thấy quen thuộc lại vừa cảm thấy lạ lẫm.
Kiếp trước hắn đã nhiều lần tới tòa thị thành này, tuy nhiên khi đó Khai Phong hoàn toàn không như hiện tại, tứ bề rách nát tung tóe, mà Khai Phong thành hiện tại lại lộ ra một vẻ hùng hồn.
Đến bây giờ ngoại trừ Dương thành, Ky Sơn thì Huỳnh Dương chín quận đều đã thuộc sở hữu của Lý Ngôn Khánh.
Khai Phong, Trịnh huyện, Úy huyện đã đoạt lại, Lý Ngôn Khánh càng vững vàng chức Hà Nam Thảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2966002/quyen-8-chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.