Chương trước
Chương sau
Hắn ở Quản Thành dừng chân lại ba ngày, tiếp kiến những nhân vật cầm quyền ở đây sau đó bắt đầu cắt cử quan viên, đem Huỳnh Dương quận một phân thành hai, thiết lập Trịnh Châu bao gồm Khai Phong, Trịnh huyện bốn huyện xung quanh đó làm Trịnh Châu. Mà Hổ Lao quan Huỳnh Dương huyện, Vinh Trạch bốn huyện thì do Tân Văn Lễ đảm nhiệm Vinh Châu thái thú.

Đối với chuyện này Huỳnh Dương thế trụ cũng không có ý kiến nhiều.

Lý Ngôn Khánh lại phân thành Củng châu và Dương châu, Vương Phục Bảo đảm nhiệm Dương châu thái thú, dùng Ky Sơn bảo vệ mặt phía nam của Huỳnh Dương, dùng Tiết Thu làm thái thú Củng châu, tọa trấn Củng huyện, phía Đông Lạc Dương lúc này nhìn thèm thuống, Lý Ngôn Khánh quản hạt ba quận, bảy châu bốn mươi mốt huyện, tự lĩnh chức Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ.

Ngày hai mươi tháng 11, Lý Ngôn Khánh suất bộ tới Củng huyện.

Vương Thế Sung tuyệt đối không ngờ rằng họa lớn của hắn đã thiếu đi một ngày.

Lý Mật chết khiến cho áp lực trên người của hắn giảm đi rất nhiều điều duy nhất tiếc nuối là Lý Ngôn Khánh cùng với Lý Mật sống mãi với nhau lại không mang đến tổn thất quá nhiều, điều này ngoài dự liệu của Vương Thế Sung, trong mắt hắn, Lý Mật chết, Lý Ngôn Khánh tổn thất thảm trọng mới là mỹ mãn.

Lý Ngôn Khánh không phải không có tổn thất nhưng tổn thất của hắn không đáng kể.

Đáng sợ nhất là hắn thoáng cái đã thu phục được Khai Phong, Úy thị, Trịnh thành, Dương thành Ky sơn năm tòa huyện thành, nguyên vẹn đã khống chế được cả Huỳnh Dương, nếu như tính cả Cấp quận có được thêm hai huyện thành thì lần này thực lực trong tay của Lý Ngôn Khánh đã tăng cao rất nhiều, dù chưa nhất định có thể so sánh với Vương Thế Sung nhưng thực sự lực lượng đã rất mạnh, người này từ một Ưng Dương Lang Tướng, trở thành Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ, binh lính có tới mấy vạn, Lý Mật lại chết ở trong tay hắn, thật là đáng sợ.

Cũng may Đan Hùng Tín tìm hắn nương tựa khiến cho Vương Thế Sung cũng thu phục được Yển Sư.

Sau đó thuộc cấp của Đan Hùng Tín cũng dẫn đầu hơn một nghìn tàn binh bại tướng nương tựa Lạc Dương, Vương Đức Nhân sau đó cũng xin hàng, Vương Thế Sung lập tức thoải mái, phong cho Vương Đức Nhân làm Đông quận thái thú, Bạch Mã huyện công, đảm nhiệm chức vụ Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ, dùng để chống lại Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ của Lý Ngôn Khánh.

Theo địa vực mà nói, Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ của Vương Đức Nhân cũng thỏa đáng.

Hắn đóng ở Đông Quận có thể nhìn qua Hoàng Hà và các quận phía Nam.

Tóm lại, Vương Thế Sung tuy trong lòng kiêng kỵ Lý Ngôn Khánh nhưng không thể cúi đầu.

Lý Ngôn Khánh ngươi muốn đối nghịch sao?

Vậy thì tốt, cứ để ngươi thụ địch với Vương Đức Nhân.

Đồng thời Vương Thế Sung cũng phái người tới Trường An, liên lạc với Lý Uyên tỏ vẻ Lý Đường là huynh, Vương Trịnh là đệ, đời đời hảo hữu, hắn còn đem ái nữ của mình là Vương Mỹ Phượng hiến cho Lý Uyên, tỏ vẻ nguyện vì Lý Đường tọa trấn Sơn Đông.

Lý Uyên từ chối cho ý kiến.

Không phải Lý Uyên không muốn tỏ thái đội mà hiện tại hắn cũng rất đau đầu.

Cuối tháng mười Lý Thế Dân đánh bại Tiết Nhân Tối ở Chiết Thứ thành, cũng trong tháng mười một công hãm Kim thành, Tiết Nhân Tối cơ hồ toàn quân bị diệt, không có tung tích, tuy nhiên mặc dù Kim Thành chiếm được Lý Quỹ lại bắt đầu hợp tác với Đột Quyệt, tỏ vẻ không hàng Lý Đường.

Lý Uyên vì chuyện này mà vô cũng giận dữ sai sứ giả chuẩn bị đánh Lý Quỹ.

Đúng vào lúc này một tinh tức kinh thiên động địa truyền tới từ Thiểm Châu.

Lưu Vũ Chu có ý đồ đánh chiếm Thái Nguyên, mệnh cho đại tướng dưới trướng là Tống vương lãnh binh, Tống vương này chính là Tống Kim Võng, người Hà Bắc, lúc đầu hắn ở Ngụy Lục về sau Ngụy Lục bị Đậu Kiến Đức chiếm đoạt, Tống Kim Võng bắt đầu nương tựa Lưu Vũ Chu, người này biết binh pháp rất có mưu lược, Lưu Vũ Chu còn đem muội muội của mình gả cho hắn.

Lý Uyên ở Quan Trung lập quốc không phải ai cũng thừa nhận.

Lưu Vũ Chu là một trong số đó hắn có ý đồ cướp lấy Thái Nguyên, công chiếm Tịnh Châu.

Tống Kim Võng sau khi nhận lệnh lập tức xuất binh cấu kết với Châu Trừng ở Giới Hưu huyện, nội ứng ngoại hợp lấy Giới Châu, quân tiên phong thì trực chỉ Tấn Dương. Lý Hiếu Cơ đang đảm nhiệm chức tổng quản Thiểm Châu, nghe thấy tung tích thì lập tức xuất binh ý đồ phục đoạt Giới Châu.

Nào biết dưới trướng của Tống Kim Võng có một viên đại tướng họ kép là Uất Trì, tên có một chữ Cung.

Lý Hiếu Cơ trên đường đi tới Giới Châu bị Uất Trì Cung phục kích, song phương chiến đấu với nhau cả ngày, Lý Hiếu Cơ chuẩn bị thu binh thì lại bị đơn kỵ của Uất Trì Cung xâm nhập vào trong quân, chém giết một đường lấy đi tính mạng của Lý Cơ, Đường quân đại bại lui về Tấn Dương.

Tư mã Thiểm Châu Đường Kiệm phái người cầu viện binh.

Lý Uyên sau khi biết Lý Hiếu Cơ bị giết chết thì kinh hãi.

- Hiếu Cơ chết trận ta biết giải thích cho Ngọc oa nhi thế nào đây?

Lý Uyên nói với Bùi Tịch, khuôn mặt mờ mịt không biết phải làm sao.

Bùi Tịch nói:

- Bệ ha hiện tại không phải là lúc cân nhắc nên giải thích thế nào với Lý lang, chuyện cấp bách trước mắt là phải nhanh chóng đoạt lại Thiểm Châu, nếu không Tấn Dương, Tịnh Châu đều gặp nguy.

- Đúng thế, đúng thế.

Lý Uyên bồi hồi một lúc sau đó ổn trọng lại.

- Theo cách nhìn của Huyền Chân thì hiện tại ai đảm nhiệm chức chủ soái giải vây Thiểm Châu là hợp lý?

Bùi Tịch nghĩ nghĩ rồi nói:

- Thiểm Châu là đất rồng, cần phải có một người xứng đáng, theo vi thần thì thái tử chính là người thích hợp.

Lời còn chưa dứt thì Lý Uyên đã khoát tay liên tục.

- Hà Đông chiến sự không yên, Nghiêu Quân Tố vẫn ngoan cố chống cự.

Thái tử hiện tại đang trấn án Hà Đông không thể đơn giản rời khỏi, chẳng lẽ bên cạnh tay ngoài thái tử không còn có chọn lựa nào khác sao?

Bùi Tịch nói:

- Có, nhưng chỉ là....

- Là ai?

Bùi Tịch do dự một lúc rồi nói khẽ:

- Nếu như thái tử không thể xuất binh thì chỉ có... Tần vương là thích hợp nhất.

Lý Uyên nghe được mi trắng liền nhăn lại.

Phái nhị lang xuất binh?

Lý Hiếu Cơ chết trận ở Thiểm Châu, bị tin tức Lý Mật chết đi át chế, cho nên cũng không có kẻ nào chú ý.

Thậm chí ở Trường An cũng rất ít có người biết, nguyên nhân rất nhiều, trọng yếu nhất là Lý Uyên không thể không giấu diếm thất bại ở Thiểm Châu, nếu bây giờ truyền ra thì sẽ khiến cho Trường An trở nên khủng hoảng.

Cho nên không thể không xử lý một chút.

Đương nhiên còn có một nguyên nhân khác là Đông Đô chưa chiếm được.

Lúc này nếu như Ngôn Khánh biết được tin Lý Hiếu Cơ chết thì nhất định sẽ có ảnh hưởng rất lớn, Lý Uyên rất yêu thích Lý Ngôn Khánh nhưng không có nghĩa là tin tưởng hoàn toàn hắn, thân làm đế vương làm sao có thể tin hoàn toàn một người, tâm tư đề phòng không được lúc nào nguội lạnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.