Nếu như là vậy thì kính xin tam lang bỏ ý định này đi, đằng sau chùa còn có La Sĩ Tín chờ đợi, La Sĩ Tín đối với Mật công hận thấu xương. Năm đó Mật công xếp kế giết Trương Tu Đà tướng quân, hôm nay ta cam đoan rằng Mật công nếu rơi vào tay của La Sĩ Tín thì chắc chắn sống không bằng chết, tam lang đừng do dự, mau mời Mật công tới đây ta sẽ tiến hắn ra đi, bằng không đừng trách ta hạ lệnh cường công.
Lời nói của Lý Ngôn Khánh Vương Bá Đương vô cùng hiểu rõ.
Các ngươi đã bị bao vây mà ta cũng không giảng đạo đức nhân nghĩa.
Ở trong Đại Hùng bảo điện, đám thị vệ của Lý Mật túm tụm lại, bọn họ nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì không còn chút máu nào trên mặt.
Lý Mật ngủ một giấc xong tinh thần chuyển biến trở nên tốt đẹp hơn rất nhiều.
Tuy nhiên sắc mặt vẫn rất yếu ớt, đôi con ngươi dài nhỏ như chim ưng lộ ra dáng vẻ của một anh hùng mạt lộ tuổi xế chiều.
- Vương thượng.
- Tam lang bây giờ không ai được gọi ta là vương thượng, hãy gọi ta là tiên sinh.
Nhớ ngày đó Khâu Hoài Nghĩa mật báo Lý Mật vẫn dùng tên giả là Lưu Trí Viễn, sau đó chật vật được Vương Bá Đương phái người tiếp nhận.
Lúc đó Lý Mật cao đàm khoát luận, khiến cho cả tộc Vương Bá Đương vô cùng kính phục.
Vương Bá Đương tôn Lý Mật làm sư phụ, cam tâm tình nguyện đem binh quyền giao cho hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2966001/quyen-8-chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.