Trong lòng Vương Thế Sung biết rất rõ, trừ phi có chuyện gì bất ngờ phát sinh, tranh chấp Huỳnh Dương giữa hắn và Lý Ngôn Khánh nhất định sẽ là một trận chiến giằng co lâu dài.
Không ngờ, chuyện bất ngờ thật sự xuất hiện.
Lý Mật đánh chiếm Trịnh Dương thành và Ky Sơn, lại đánh tan Bàng Ngọc Hoắc Thế Cử, khiến cho cửa lớn phía nam của quận Huỳnh Dương lập tức mở rộng.
Hắn tiến có thể đánh chiếm Củng huyện, lùi có thể chuyển sang chiến đấu ở Giang Hoài, hoặc trực tiếp lấy Đông Đô, không có gì là không thể.
Cục diện như vậy xuất hiện, tuyệt đối không nằm trong dự liệu của Lý Ngôn Khánh.
Có trời mới biết Trịnh Dương thành lại bị quân Lý Mật không tốn giọt máu nào cướp lấy; có trời mới biết Bàng Ngọc Hoắc Thế Cử lại không chịu được một kích như vậy?
Nhưng bất kể có quan hệ với Lý Ngôn Khánh hay không, đối với Vương Thế Sung mà nói cơ hội đã đến.
Nhưng Vương Thế Sung cũng biết, chỉ dựa vào ủng hộ của một mình Đoạn Đạt, hắn rất khó thành công. Ý kiến của Tam đại phụ thần rất quan trọng, nhưng Lô Sở lại không muốn giúp hắn. Nghĩ đi nghĩ lại, Nguyên Văn Đô ngược lại là người chọn lựa thích hợp nhất. Vì vậy dưới sự tận lực của Vương Thế Sung, cộng thêm số tiền lớn bồi thường, mới có sự ủng hộ của Nguyên Văn Đô trên triều đình.
Hơn nữa Vương Thế Sung mời Lưu Lương thê làm Vương thái hậu khiến thiện cảm của Dương Đồng đối với hắn càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965720/quyen-8-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.