Thế trận tam giác theo nguyên lý áp súc không gian khiến cho địch nhân khó có thể thi triển quyền cước.
Áp súc sau đó mở ra rồi đột nhiên co lại, chỉ thấy huyết nhục bay tứ tung, thây ngang đầy đồng, chân tay cụt đứt, máu tươi nhuộm lả tả trên đất từng tiếng kêu vang lên, Kỳ Lân vệ đối với cảnh tượng này đã quen quá rồi, Vương Phục Bảo cùng với Tô Định Phương bọn họ hợp đấu, tuy nhân số của đối phương nhiều nhưng lại không hề chiếm được chút tiện nghi nào, Vương Phục Bảo và Tô Định Phương liên hợp bọn chúng phải liên tiếp lui về sau.
Nam tử trung niên không cách nào chiếm được tiện nghi liền sinh ra tâm tư chạy trốn hắn nhìn về phía cửa ra tửu quán thì phát hiện thấy Lý Ngôn Khánh và Đỗ Như Hối đang ngồi ở đó. Đỗ Như Hối ở bên cạnh sắc mặt tái nhợt giống như bị tràng diện huyết nhục bay tứ tung làm cho sợ hãi.
- Các huynh đệ, rút lui.
Người trung niên hét lớn một tiếng, bỏ qua Vương Phục Bảo và Tô Định Phương hướng về phía cửa lớn của tửu quán mà vọt tới, Đỗ Như Hối vô ý thức nắm lấy trường kiếm trong tay.
Thân là đệ tử quan lại, Đỗ Như Hối tuyệt đối không phải là thân trói gà không chặt trái lại kiếm pháp của hắn rất cao minh, bằng không lúc còn trẻ hắn không thể nào có gan đi du lịch bốn phía. Tuy nhiên từ trước tới giờ hắn vẫn chưa chứng kiến cảnh tượng chém giết như trước mắt. Lý Ngôn Khánh ngăn cản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965577/quyen-7-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.