Đỗ Như Hối đã tỏ thái độ, Lý Ngôn Khánh cũng không đàm luận vấn đề này nữa, chẳng lẽ lại nói với Đỗ Như Hối là Vương Thế Sung sẽ xưng vương. Cho dù nói ra thì Đỗ Như Hối cũng không tin.
Chỉ cần hắn để ý, sẽ phát hiện ra ẩn tình trong đó cho nên Lý Ngôn Khánh cũng không cần phải nói nhiều.
Ngôn Khánh tin rằng Đỗ Như Hối có năng lực giải quyết, chuyện này xử lý thế nào Đỗ Như Hối sẽ có biện pháp.
Hai người cứ vậy mà nói chuyện khi đi đường.
Từ Trương Tu Đà đến Ngõa Cương trại, từ Địch Nhượng tới Lý Mật.
Bất tri bất giác đã quá trưa.
Vì buổi sáng rời khỏi sớm nên lúc này cảm thấy hơi đói bụng.
Vừa vặn phía trước có một tửu quán, Lý Ngôn Khánh quyết định vào trong đó nghỉ ngơi.
Nhưng sau khi bọn họ đi vào tửu quán thì ở phía trước đó đã có một dãy xe ngưng lại, ước chừng tới ba bốn mươi chiếc.
Xem cờ hiệu thì là đoàn xe thương hộ nào đó.
Lý Ngôn Khánh vốn cũng không để ý.
Huỳnh Dương là cổ họng của đông đô, đường lớn tám phía thông nhau, mỗi ngày qua lại rất nhiều thương hộ, mặc dù hiện tại đạo phỉ bộc phát khiến cho nhiều thương hộ phải dừng sinh ý nhưng Huỳnh Dương quận vẫn còn rất nhiều người đi lại.
Tửu quán ở trước cổng treo một chữ Ngỗng, chính là sản nghiệp trên danh nghĩa của Lý Ngôn Khánh.
Ước chừng có một trăm trang hán xuống xe ngựa, mười người trong số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965575/quyen-7-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.