Bọn người Lý Hiếu Cơ vẫn cảnh giác nhìn chằm chằm vào nó, phòng ngừa nó làm trò gì đó, chỉ thấy Long Tử vẫy đuôi phát ra từng tiếng hí, sau đó từ từ cúi đầu đi về phía Lý Ngôn Khánh.
Lý Ngôn Khánh ngồi xuống nhổ ra một ngụm máu tươi.
Trên lỗ tai của Long Tử có một vết máu loang lổ.
Ngôn Khánh nhổ ra một ngụm máu nhưng là máu ở trên lỗ tai của Long Tử.
Hóa ra Lý Ngôn Khánh lúc giao phong với Long Tử thì đều muốn cắn lỗ tai của nó. Trước kia Tiết Nhân Cao lừa hắn cắn lỗ tai của Ngọc Đề Tuấn, cuối cùng sau đó Ngọc Đề Tuấn đến chết cũng không phản lại hắn, trong này có huyền bí gì, Ngôn Khánh cũng không biết.
Trước kia hắn không có cơ hội gần Long Tử.
Nhưng vừa rồi lúc Long Tử đâm hắn không có phòng bị Ngôn Khánh liền có cơ hội.
Hắn ôm lấy cổ Long Tử, thừa cơ cắn lấy, Long Tử không có hiền lành như Ngọc Đề Tuấn mười năm trước mà Lý Ngôn Khánh cũng không phải là đồng tử mười năm trước kia, lúc đó mới chế phục được hắn.
Thẩm Quang lấy kim sang dược từ trong tay của một tên gia tướng ném cho Lý Ngôn Khánh.
Lý Ngôn Khánh đứng lên, bắt lấy kim sang dược rồi nghiêm nghị gọi:
- Tiện mã, mau tới đây cho ta.
Long Tử là thần mã cực kỳ linh tính, có thể hiểu được ý, nếu trước kia nó nhất định sẽ nổi giận không thôi nhưng lúc này Ngôn Khánh gọi nó, nó lại nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965450/quyen-6-chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.