Chỉ thấy mày kiếm của hắn nhếch lên, nghiêm nghị quát:
- Mở lồng sắt cho ta.
Hắn rất thích ngựa, đặc biệt là những loại ngựa dữ dằn, năm đó hắn đạt được Ngọc Đề Tuấn cũng là trải qua một phen thuần hóa.
Dương Huyền Cảm tuy phái người mang cho hắn con Đạp Tuyết Sư Tử thông nhưng Lý Ngôn Khánh cũng không thích cho lắm.
Ngựa là ngựa tốt nhưng cần phải thêm vài phần dữ dằn, yên tĩnh quá mức Ngôn Khánh cũng không thích. Con Sư Tử Thông kia nghe nói, là ngự mã của Dương Huyền Cảm, trước kia là do Dương Kiên ban cho Dương Tố rồi Dương Tố lại dùng nó tặng cho Dương Huyền Cảm.
Nói cách khác, Sư Tử Thông không sinh trưởng ở trên thảo nguyên, nó sinh tồn trong thế giới loài người.
Cho nên tính tình của nó không có chất của ngựa hoang, không có can trường. Mà con Long Tử này thì không như vậy, khí chất của nó vô cùng khốc liệt, đây mới là thần mã chân chính.
Sư Tử Thông tuy thần tuấn nhưng so với Long Tử thì lại chênh lệch quá nhiều.
Lý Hiếu Cơ bọn họ liền biến sắc muốn tiến lên ngăn cản nhưng chưa chờ bọn họ mở miệng, Lý Ngôn Khánh đã lấy từ trong tay của một tên gia tướng đao thép, chém đứt dây khóa, sau đó mở lồng sắt ra.
Ngôn Khánh nói:
- Nếu như ta chế ngự không được nó thì thả nó ra.
Loại thần mã này không tồn tại được trong hồng trần, nếu không chiếm được nó thì ta thả cho nó tự do.
Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965448/quyen-6-chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.