Lý Cơ nghẹn ngào nói, mà Ngôn Khánh vẫn lộ ra vẻ bình tĩnh như cũ.
Sau khi sống lại có rất nhiều chuyện ta đã quên rồi thế nhưng cảnh chém giết thảm thiết hôm đó trong trí nhớ của ta vẫn còn.
Lý Cơ nói cũng không khiến Ngôn Khánh cảm thấy quá nhiều xúc động, ngược lại hắn lại đoán ra một chút ẩn tình trong đó.
Hẳn là Lý Uyên cũng biết triều đình hành động.
Nếu không không sớm không muộn tại sao đúng lúc lại triệu hồi Lý Cơ trở về Quan Trung?
Nếu như Lý Uyên sớm biết chuyện này, tại sao cũng không đề cập cũng không báo cho Lý Cơ để hắn mang theo thê nhi đi?
Nghi hoặc này, không biết bao giờ mới có thể trả lời.
Lý Ngôn Khánh há hốc mồm, đột nhiên hỏi:
- Đường quốc công cũng biết triều đình muốn vây quét Ngôn gia phải không?
Lý Cơ sửng sốt sau đó lắc đầu nói:
- Nếu như huynh trưởng biết chuyện này tại sao không nói cho ta biết?
Sau đó hắn cười khổ nói:
- Xem ra ngươi đã biết trước rồi đúng không?
Lý Ngôn Khánh do dự một chút rồi trầm giọng nói:
- Cữu cữu vẫn còn sống, hiện nay đang xuất gia ở trong chùa Thiếu Lâm, hôm đó tới thăm con, mà Đậu phu nhân cũng ở đó.
- Sư phụ sư phụ nghe Đậu phu nhân nhắc tới nên tìm tới con đúng không?
Lý Cơ, không phải gọi là Lý Hiếu Cơ mới đúng.
Hắn nghi hoặc lắc đầu:
- Hổ ca còn sống ta cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965446/quyen-6-chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.