Hắn ngẩng đầu, nhìn Từ Cái sau đó đột nhiên quyết định:
- Cha cha đã có ý định thì con sẽ nghe theo sự sắp xếp của cha.
- Con đi Quản thành.
Từ Cái nghe vậy thì cũng cao hứng vô cùng:
- Đã như vậy thì ta sẽ lập tức phái Từ Ngạn Thịnh trở về bắt tay vào công việc rút lui khỏi Hoạt huyện.
Ỏ bên này ta cũng sẽ thương nghị với Trịnh lão gia một chút, đặt mua sản nghiệp, con cũng thu thập một chút chuẩn bị khởi hành đi.
Lão nói xong lại cho Từ Ngạn Thịnh tiến tới, đem sự tình trình báo một phen.
Từ Cái muốn tới Củng huyện cho nên cơm tối cũng không dùng, vội vàng rời đi.
Từ Thế Tích đem Từ Cái tiễn ra khỏi nhà, đứng ở bậc thang ngây ngơ hồi lâu đột nhiên nói:
- Người đâu lập tức chuẩn bị ngựa.
- Thiếu gia, đã trễ như vậy còn muốn đi đâu?
- Ta muốn đi Thúy Kế lâu uống rượu.
Mưa liên tục.
Tại đất thục, mưa phùn không ngừng diễn ra, trong vòng ba tháng nay, cơ hồ ngày nào cũng có mưa, khiến cho người ta có cảm giác, ở trong tận xương cốt cũng có khí tức ẩm ướt.
Trịnh Ngôn Khánh bước ra khỏi đạo quan Lôi Thần điện.
Đêm qua mưa tí tách rơi xuống, không khi sáng sớm đặc biệt trong lành.
Đứng ở Lôi Thần điện nhìn mây mù, phía trước giống như là tiên cảnh vậy, cách đó không xa chim quyên ca hót, trăm hoa đua nở, tươi vô cùng.
Vô Cấu hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965119/quyen-5-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.