Theo Tôn Tư Mạc phỏng đoán, Ngôn Khánh sử dụng đao pháp thì ít nhất cũng phải là ba mươi cân mới có thể tiện tay, còn nếu sử dụng mã giáo thì cần phải sáu mươi đến tám mươi cân, một lần nữa cái tên Ngôn Hổ lại được nhắc đến.
- Tôn chân nhân, tại sao Ngôn Hổ cả nhà lại gặp tao ngộ bất hạnh?
Ở trên núi hái thuốc, Trịnh Ngôn Khánh nhịn không được mà hỏi thăm.
Tôn Tư Mạc trả lời:
- Ở bên ngoài truyền lưu, Ngôn Hổ bị trả thù cho nên cả nhà bị giết.
Tuy nhiên theo như ta biết thì không phải như vậy.
Hắn nhìn về bốn phía, thấy đây đã là hoang sơn dã lĩnh cho nên thấp giọng nói:
- Ta nghe người ta nói, Ngôn Hổ hình như bị liên quan đến chuyện gì cho nên triều đình ra tay, tuy nhiên triều đình hình như không phải nhằm vào Ngôn Hổ mà là nhằm vào muội phu của hắn. Chuyện này ta cũng chỉ nghe qua, nội tình thì chỉ có một số người quyền quý trong triều mới có thể biết được, ví dụ như là sư phụ của ngươi.
Trưởng Tôn Thịnh có khả năng biến rõ hoàn toàn.
Nhưng mà ông ấy đã chết.
Trịnh Ngôn Khánh đành phải bỏ đi ý niệm truy vấn, tuy nhiên đối với lai lịch của phụ thân mình lại càng hiếu kỳ.
Hùng Đại Hải luyện tập Hỗn Nguyên cầu thỉnh thoảng lại phát ra từng tiếng rống.
Hai mặt hắn đỏ bừng, thiết cầu từ từ nhấp nhô trên người, sau đó lại lui ra sau, vô cùng thú vị.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965123/quyen-5-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.