- Tiểu Tú nếu như, ta nói là nếu như một ngày ta xin ngươi hỗ trợ, ngươi có giúp ta không?
Trịnh Ngôn Khánh cơ hồ không hề có cân nhắc mà gật đầu nói:
- Ta nguyện ý.
Đóa Đóa tươi cười, nụ cười càng thêm xán lạn.
- Nhớ rõ đó, ngươi đã đáp ứng ta, tương lai nhất định phải giúp ta.
- Đóa Đóa, chúng ta còn có thể gặp lại sao?
- Đương nhiên là có thể, có lẽ là không bao lâu nữa.
Đóa Đóa cười hì hì, cất bước nhảy lên tường, giống như là linh yến
- Tiểu Tú, ta đi rồi...
Thanh âm như chuông bạc vẫn vang vọng bên tai của Trịnh Ngôn Khánh, nhưng thân hình đã xa xăm vô tung.
Đóa Đóa đi rồi.
Ngôn Khánh không hề cảm thấy nhẹ nhõm, thậm chí trong lòng của hắn lại càng thêm lo lắng.
Đóa Đóa chính là nữ nhân đầu tiên hắn nhận thức sau khi đi tới thế giới này.
Mẫu thân của nàng là Từ mẫu đã đi rồi, điều này khiến cho Ngôn Khánh đối với Đóa Đóa càng thêm nhớ mong.
Nếu như hắn không gặp Đóa Đóa thì sẽ không có lo lắng lớn lao như vậy, trên thực tế Ngôn Khánh đã phỏng đoán, Đóa Đóa không tầm thường, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng nàng lại là thánh nữ của Di Lặc áo trắng.
Tuy Trịnh Ngôn Khánh đối với tổ chức của Di Lặc không hiểu rõ lắm.
Thế nhưng theo cách mà Đóa Đóa gọi nhị đầu xà Quách Hiếu Khác bằng tên chức vụ thì hắn biết đây là thiết trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965026/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.