Đi vào trong Đông Sỉ phường, không ngờ Trưởng Tôn Thịnh không có ở nhà.
Bọn họ nhân nói, Trưởng Tôn Thịnh sáng sớm đã đi dò xét khắp nơi, đoán chừng liên quan đến chuyện của Di Lặc áo trắng.
Cao phu nhân cũng đã mang theo Trưởng Tôn Vô Cấu và Trưởng Tôn Vô Kỵ đi chùa Hương Sơn dâng hương, buổi tối mới trở về.
Cho nên trong phủ, ngoại trừ thê thiếp của Trưởng Tôn Thịnh thì không còn ai cho nên Ngôn Khánh cũng không mạo muội bái kiến, để lại danh thiếp, mong khi Cao phu nhân trở về thì quản gia chuyển cáo một tiếng.
Rời khỏi Đông Sỉ phường, Trịnh Ngôn Khánh đi thăm Hùng Đại Hải bị nhốt ở trong ngục.
Thoạt nhìn, Hùng Đại Hải không tệ, mặt mày hồng hào, cơ thể béo tốt.
Sống một mình trong một căn phòng, hắn ngoại trừ thiếu tư do thì tất cả đều rất tốt, chỉ là thời tiết càng ngày càng nóng, trong nhà tù càng thêm oi bức, vì vậy Trịnh Ngôn Khánh liền bỏ một chút tiền, mong Đồng Hoàn có thể đổi một tù thất cho Hùng Đại Hải.
Nhà tù tận trong cùng trước kia nay đã được đổi gần cửa ra vào hơn.
Ở đây thông gió mát mẻ, ít nhất là không bị oi bức như trước, dù sao Hùng Đại Hải cũng không có khả năng chạy trốn, đa phần thời gian hắn đều luyện công đánh quyền.
Có tiền có thể xui ma khiến quỷ.
Thăm xong Hùng Đại Hải, Trịnh Ngôn Khánh đã hơi mệt mỏi.
- Chúng ta trở về.
Hắn vốn định đi Đại Định tửu lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2965028/quyen-4-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.