Vị ngọt của đường glucose còn chưa kịp tan, Thẩm Trác Vân đã mang cơm chiều của cậu đến phòng y tế.
Đây là món cơm tệ nhất mà Tần Mặc từ lúc chào đời tới nay ăn qua, mỗi lần cho cơm vào miệng đều mang theo hạt cát, đồ ăn thì toả ra một mùi hươnng kỳ lạ, không thể nhìn ra viên thịt.
"Các cậu ăn cơm......" Tần Mặc nhớ tới giữa trưa nhìn thấy bọn họ ăn một chậu đồ ăn ghê tởm, chẳng lẽ thứ trong tay chính là trong bồn múc ra? Hiển nhiên không còn muốn ăn nữa.
"Sao có thể." Thẩm Trác Vân cười cười, "Giữa trưa là huấn luyện viên mang cơm về, là huấn luyện viên bên nhà ăn thừa đồ ăn, bên trong còn có thịt, chúng tôi đã lâu không ăn thịt."
Tần Mặc sửng sốt, tiếp theo vùi đầu ăn cơm.
Bác sĩ ở phòng y tế họ Giang, 30 tuổi, làn da hơi có chút vàng như nến, môi lại rất mỏng, mang một chiếc mắt kính nửa gọng kim loại, chỉ nhìn một cách đơn thuần, khuôn mặt khó tránh khỏi làm cho người ta có một loại cảm giác nghiêm khắc, nhưng kỳ thật ai đã tới phòng y tế đều biết, cô là người khá tốt bụng.
Nhìn phòng y tế không có ai khác, hai đứa nhỏ lại đáng thương hề hề, Giang giáo y không nói một tiếng mở ra hộp cơm inox, đưa tới trước mặt Tần Mặc.
Bên trong có bốn cái bánh bao trắng múp, chỉ nhìn da bánh cũng có thể biết được chúng đặc biệt thơm ngon.
"Ăn đi." bác sĩ Giang nói, "Hôm nay bánh bao nhiều."
Tần Mặc do dự một chút, tiếp nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soa-sinh-hoc-sinh-ca-biet/945085/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.