Thể chất Tần Mặc thật sự rất kém.
Chẳng những là do hằng năm trốn trong nhà, còn do bệnh thiếu máu bẩm sinh.
Trường học hàng năm thường xuyên có những đứa trẻ được chuyển thẳng từ trại cai nghiện tới, lại rất ít có học sinh bị bệnh bẩm sinh ―――― người lớn trong nhà đưa học sinh tới mục đích phần lớn là để cải tạo.
Giống Tần Hồng Quân là loại phụ huynh hoàn toàn không biết con mình có bệnh thiếu máu, lại tự cho rằng con mình bị bệnh tâm thần. Loại phụ thân này cũng là tương đối hiếm thấy.
Bệnh tật của Tần Mặc trực tiếp biểu hiện chính là vào ba ngày trước, mỗi ngày buổi chiều đều phát một lần, hơn nữa té xỉu càng ngày càng sớm hơn.
Lần thứ ba đem người đưa vào phòng y tế, Thẩm Trác Vân sắc mặt khó coi trông giống như bị nuốt một thùng ruồi bọ. Bác sĩ Giang vừa thấy tình trạng của Tần Mặc cũng sợ hãi không nhẹ.
Hai người bận việc nửa ngày đem Tần Mặc đặt trên giường, bác sĩ Giang lạnh mặt phân phó Thẩm Trác Vân: "Gọi huấn luyện viên của hai đứa tới đây."
Y giả cha mẹ tâm, nàng có thể vì một phần tiền lương mà nhịn xuống, tuy chỉ là những hài tử lăn lộn đây đó không quen biết, nàng lại không thể chịu đựng bọn họ đem tính mạng của một đứa trẻ đi mưu sát.
Khí trời nóng nực, Dương Phương Hoành tới, hở ngực, ngậm thuốc lá, một bộ dáng cà lơ phất phơ.
"Nơi này cấm hút thuốc." Bác sĩ Giang nói.
Dương Phương Hoành đem tàn thuốc ấn tắt trên tường.
Giang giáo y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soa-sinh-hoc-sinh-ca-biet/945086/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.