- Bối à! Qua bên này xem giúp anh cái này có được không?
- Dạ được! Để em qua xem.
Tiếng thầy Lâm gọi cô Bối ở gần đó làm tôi tò mò cất lời:
- Có gì lạ sao thưa thầy?
Thầy Lâm lúc này mới đáp:
- Cậu có muốn qua đây xem không? Chắc cậu sẽ ngạc nhiên lắm đấy cậu Trung!
Thầy Lâm vừa dứt lời là tôi cũng nhanh chóng bước đến chỗ của thầy để nhìn cho rõ. Cả ba người cùng mở to mắt lên khi nhìn thấy cái xác của một cô gái trẻ, vô tình khi vừa thấy được thứ quen thuộc, tôi không khỏi tái xanh mặt khi nhận ra nó. Trên tay của cái xác đó có đeo một chiếc nhẫn bạc, nó hệt như chiếc nhẫn trong chiếc hộp gỗ kia, nhưng mà tôi đã để nó lại trên mộ của Hương rồi, vậy thì làm sao mà nó lại hiện diện được ở đây?
Cố vén tấm màn che xác, tôi mới bàng hoàng khi biết đó chính là xác của Liên, thường thì xác được lưu lại trong bệnh viện tầm một hai ngày là được người thân đến nhận về an táng, nhưng mà cũng đã tuần lễ trôi qua mà tôi không ngờ xác của Liên vẫn còn ở đây. Khoảnh khắc khi tay tôi sắp chạm vào thi thể của Liên thì bất thình lình cô Bối vội ngăn tôi lại.
- Khoan đã! Anh đừng động vào cái tử thi này.
Tôi ngạc nhiên:
- Tại sao vậy cô Bối?
Lúc này thầy Lâm ra vẻ nghiêm trọng mà cất lời chen ngang:
- Cái tử thi này,... nó…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-troi-cay-nghiet/3151573/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.