Nhưng với lượng pheromone nồng độ cao của Alpha như thế này quá mức kích thích sóng não của một Omega nửa thức nửa mơ, tuyến thể của Khương Du ngăn không nổi tự động giải phóng pheromone nồng nàn quyến rũ.
Diệp Ngạn thoáng ngửi thấy mùi hương ngọt thơm dịu mềm là tức khắc buông tay,nhắm chặt mắt tự véo cánh tay mình và cắn chảy máu da môi duy trì cảm xúc ổn định, vừa ngưng nhịp thở vừa xoay mũi chân muốn chạy ra bên ngoài:
"Xin lỗi, quên tiêm thêm thuốc ức chế rồi, cậu..."
Khương Du đột ngột nhỏ giọng gọi:
"Ngạn ơi."
Tiếng gọi này trực tiếp hóá đá tâm trí Diệp Ngạn, tự nhiên hắn cảm thấy như bản thân đang mong chờ một điều trái lương tâm, một thứ tư tình ích kỉ bắt đầu len lỏi gặm nhấm trái tim mình.
Sợi dây dục tính vô hình bị kéo căng chẳng khác nào giương cung bạt kiếm, Diệp Ngạn rất cổ gắng để bản thân không bị nó chi phối bằng cách càng cắn da môi bộc máu tươi khiến nó tràn ra khỏi khoé miệng, cánh tay cũng bị nhéo cho xanh tím một mảng.
Thân thể hẳn cứng đờ mất định hướng, quay mặt hướng vào bờ tường không dám nhìn thẳng vào ánh mắt trong tựa nước hồ điểm xuyết cánh hoa rơi của cậu. Mỗi lần đuôi mắt hồ ly ấy cong lên Diệp Ngạn cảm tưởng trái tim mình nghẹn ứ mất khống chế.
Giọng Khương Du mềm xốp ong ong bên tai Diệp Ngạn:
"Cau. co muon danh dau toi khong?"
Dường như hắn nghe thấy âm thanh tiếng đứt gãy của miệng núi đá vôi rất dễ vỡ,mong manh vô ngần. Giọng nói mềm mại kia khiến đầu óc hắn trống rỗng nứt toác, đột nhiên mở to hai mắt nuốt nước bọt.
"Cậu có biết bản thân mình đang nói cái gì không, có biết mình đang làm gì không? Nếu là thương hại tôi thì không cần đâu."
"Tôi biết mà, không phải chỉ là đánh dấu tạm thời thôi, cái mà bạn bè cũng có thể."
Khương Du níu giữ đuôi áo thun mỏng của Diệp Ngạn,ánh mắt sáng ngời chứa ngàn vạn vì sao trong màn đêm tĩnh lặng vô thức đưa ngón tay chạm đến giọt máu túa ra ngoài miệng hắn lau đi cho vào miệng mình nuốt xuống.
Dư vị tanh nồng mặn chát đọng mãi ở nơi cuống họng bất di bất dịch.
Nhìn thấy loạt hành động này của cậu,cơ thể Diệp Ngạn đã tuân theo bản năng vốn có của một Alpha rồi.
Đến khi sực tỉnh táo lại, hắn đã đặt cậu nằm nghiêng một bên, dùng bàn tay chế ngự đè cậu lên chiếc giường kí
túc phiếm hơi lạnh.
Nhưng vẻ mặt Khương Du chẳng có gì gọi là chống cự thêm chút nào cả, hành động ngoan ngoãn thuận theo AI-
pha đang bị kì mẫn cảm kích thích.
Ánh mắt Diệp Ngạn sâu hoắm không tìm thấy đáy bí hiểm khó đoán.
Nhưng ngón tay nóng bỏng mò mẫm tìm đến tuyến thể của Omega phía sau gáy, nhẹ nhàng mơn trớn vuốt ve
đầy âu yếm dịu giọng bên tai cậu:
"Cậu không được dễ dãi với người khác đâu, sẽ bị lợi dụng đấy, cậu cứ thế tôi sẽ ghen mất."
Khương Du cảm nhận được hơi thở nóng rực của Diệp Ngạn, máu thịt cậu dâng trào theo nhịp đập của con tim.
"Nhưng mà cậu không phải người khác."
Diệp Ngạn dùng sự khắc chế cùng nhẫn nại cuối cùng để đè nén cảm xúc qua lời Khương Du vừa nói, nâng đầu
cậu hơi nghiêng sang phải để lộ tuyến thể trắng nõn nhằn nhụi trần trụi.
Khương Du hơi nhắm mắt, cắn răng sốt sắng chờ đợi cơn đau nhói tràn lan đến từ vết cắn khi tuyến thể bị động
chạm mà cơn đau ấy cứ dùng dằng chẳng chịu xuất hiện.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]