Nhưng với lượng pheromone nồng độ cao của Alpha như thế này quá mức kích thích sóng não của một Omega nửa thức nửa mơ, tuyến thể của Khương Du ngăn không nổi tự động giải phóng pheromone nồng nàn quyến rũ.
Diệp Ngạn thoáng ngửi thấy mùi hương ngọt thơm dịu mềm là tức khắc buông tay,nhắm chặt mắt tự véo cánh tay mình và cắn chảy máu da môi duy trì cảm xúc ổn định, vừa ngưng nhịp thở vừa xoay mũi chân muốn chạy ra bên ngoài:
"Xin lỗi, quên tiêm thêm thuốc ức chế rồi, cậu..."
Khương Du đột ngột nhỏ giọng gọi:
"Ngạn ơi."
Tiếng gọi này trực tiếp hóá đá tâm trí Diệp Ngạn, tự nhiên hắn cảm thấy như bản thân đang mong chờ một điều trái lương tâm, một thứ tư tình ích kỉ bắt đầu len lỏi gặm nhấm trái tim mình.
Sợi dây dục tính vô hình bị kéo căng chẳng khác nào giương cung bạt kiếm, Diệp Ngạn rất cổ gắng để bản thân không bị nó chi phối bằng cách càng cắn da môi bộc máu tươi khiến nó tràn ra khỏi khoé miệng, cánh tay cũng bị nhéo cho xanh tím một mảng.
Thân thể hẳn cứng đờ mất định hướng, quay mặt hướng vào bờ tường không dám nhìn thẳng vào ánh mắt trong tựa nước hồ điểm xuyết cánh hoa rơi của cậu. Mỗi lần đuôi mắt hồ ly ấy cong lên Diệp Ngạn cảm tưởng trái tim mình nghẹn ứ mất khống chế.
Hầu kết hắn lăn tăn gợn sóng nhấn chìm mọi tạp âm xung quanh giọng khàn mờ đục:
"Sao vậy?"
Giọng Khương Du mềm xốp ong ong bên tai Diệp Ngạn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tinh-luu-nien/3713409/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.