Diệp Ngạn thở nặng nhọc, thuốc ức chế liều cao tiêm chưa tới hai mươi tư tiếng đang có dấu hiệu mất hiệu lực nhanh chóng đem so với loại ngắn hạn tác dụng đều chẳng ra làm sao.
Tiêu Ân Tuấn phát rầu nhìn Diệp Ngạn, ngắn dài than phiền:
"Đâu phải có người ngăn cấm cậu yêu đương nhé,hay là tạm thời tìm một Omega đánh dấu đi, có Omega hỗ trợ tốt hơn nhiều tự mình chịu đựng đau khổ, lúc phải nằm viện thì chả bỗ. Cũng tại Alpha nhà cậu chẳng giúp được gì cả, trên đời này thiếu gì người yêu cứ phải tiêu hóa nội bộ mới chịu."
"Có miệng mà không biết dùng đúng chỗ thì có thể đi hiến làm thức ăn cho gia súc."
"Vâng vâng, miệng tôi đáng chết, vừa lòng cậu chưa? Huống hồ cậu yêu thích người ta lâu như thế thì tán đổ nhanh đi, tôi cảm thấy nếu cậu ấy yêu đương với cậu sẽ không ngại cho cậu cắn một cái đầu, tuy có hơi đau một chút."
Nghe được câu khích lệ thổ lộ tình cảm của Tiêu Ân Tuấn, Diệp Ngạn chầm chậm mở mắt, đôi đồng tử bị ảnh hưởng bởi kì mẫn cảm có hơi mông lung.
Diệp Ngạn lùi lại phía sau, tựa đầu vào thành ghế phụ, khép hờ hững hàng mi mờ mịt rất lâu rồi lười biếng nhếch môi:
"Chưa vội."
Khương Du trên mình bây giờ chi chít những vết thương tâm lý, nỗi ám ảnh quá khứ ghìm chặt lấy trái tim cậu không phải chuyện ngày một ngày hai là hết được.
Muốn tiếp cận với người mình đầy thương tích như vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tinh-luu-nien/3712975/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.