Diệp Ngạn ôn hòa chạm tay vào lọn tóc trên đỉnh đầu Khương Du dịu giọng:
" Ở đây chờ tôi ra ngoài một lát rất nhanh sẽ quay lại nhớ chưa."
"Được được, cậu đi đi ,tôi chờ. Dỗ như trẻ con, ngốc chết đi ấy..."
Khương Du vô cùng tỉnh táo phản kháng lại trông vừa mềm mại vừa đáng yêu thật khiến cho người ta muốn thơm thơm, hôn hôn một ngụm.
Diệp Ngạn quay người,hạ gót chân xuống mấy bậc cạnh cửa xe đi về hướng Thẩm Đồng Sinh đang đứng chờ, tên này vẫn chẳng biết điều gì cả.
Đây là mấy lời trong lòng hắn chợt nghĩ, tiếng lòng chưa dứt đã vang lên một câu không đầu cũng chẳng đuôi:
"Quan hệ giữa cậu với Khương Du thật sự chỉ đơn thuần là bạn tốt?"
Quả nhiên người không biết điều mãi là kẻ không biết điều gì cả,hai tay cậu ta buông thõng xuống nhìn là biết chẳng phải muốn nói gì tốt đẹp với hắn.
Diệp Ngạn nhíu mày từ trên cao nhìn người dưới tầm mắt sắc mặt trầm xuống:
"Ý cậu là gì đây?"
Thẩm Đồng Sinh chẳng chút dè chừng nào nhún vai khẳng định:
"Ý gì? Ý trên mặt chữ đấy thôi,theo óc quan sát của tôi,tôi đoán "cậu ấy" trong lời cậu nói không ai khác ngoài
Khương Du,cho nên cậu đối với cậu ấy không bình thường."
Diệp Ngạn cười nhạt mà lời nói chẳng có ý cười:
"Suy đoán, bạn học Thẩm là thám tử ngầm hay sao mà lấy ra đâu nhiều tự tin như vậy?"
Thẩm Đồng Sinh tiến thêm một bước,hơi nghiêng đầu đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tinh-luu-nien/3712971/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.