Chương trước
Chương sau
Chai bia được xoay tiếp, lần này miệng chai hướng về Thẩm Đồng Sinh ở phía đối diện Diệp Ngạn và Khương Du.

Mọi người đã tò mò về chuyện tình cảm của Thẩm Đồng Sinh từ khi mới lên năm nhất, xem như cơ hội trời cho,Ngọc Kỷ đánh tiếng vội đặt câu hỏi không chút e dè:

"Mẫu người yêu lý tưởng trong mắt cậu như thế nào?"

Hai mắt Thẩm Đồng Sinh sáng tựa vầng trăng khuyết bán trong, cậu ta thực suy nghĩ cẩn thận nghiêm túc trả lời thật lòng:

"Trong cảm nhận của riêng tớ, um, giới tính nào cũng không quan trọng, tớ thích một người có nụ cười tỏa nắng, nhu hòa ngọt ngào, tính tình tốt đẹp lại biết để tâm đến cảm xúc của người khác."

"Không phải đây là tiêu chuẩn chung à, cậu đùa sao?"

Ánh mắt cậu ta chăm chú đặt vào Khương Du nói:

"Cậu ấy là hàng thật giá thật, nói đến tiêu chuẩn càng không thể so."

Diệp Ngạn khó chịu khẽ cau mày ủ dột, miệng chai lần nữa xoay,trúng ngay Khương Du.

Triết Hoài gục đầu xuống bàn hăng hái hỏi Khương Du nhưng cậu ta nháy mắt loạn xạ với Diệp Ngạn:

"Khương Du,sinh viên trong trường đều đồn thổi hai người lén lút yêu đương, ship cp tràn cõi mạng, là thật sao?"



Khương Du bất chợt giật nảy mình, vành tai phiếm hồng lén nhìn Diệp Ngạn không có vẻ gì là để ý,sợ Diệp Ngạn có người thương rồi mà bị gán ghép sẽ không thoải mái nhanh chóng phủ nhận:

"Tin đồn nhảm,tôi với Diệp Ngạn là bạn tốt cả đời."

Diệp Ngạn nhìn người thương mười lăm năm, ngoài mặt bình thản nhưng trong lòng sớm đã dậy sóng chua xót:

-Ai muốn làm bạn thần cả đời với em,đồ ngốc bạc tình.

Triết Hoài nghe xong,chán chường ra mặt, "ò, vậy à!" một tiếng vô lực.

Chai bia lần nữa xoay chuyền, lần này chĩa thẳng vào Diệp Ngạn:

"To co chuyen thac mac Iau lam roi, cau co thich ai khong?"

Một bạn nữ trong lớp quyết ra đòn từ Diệp Ngạn.

"Có thích một người."

"Vậy, vậy cậu thích người ấy bao lâu rồi, vì sao lại thích?



Diệp Ngạn lạnh nhạt:

"Khi còn rất nhỏ,đã thích cậu ấy. Kể từ lần đầu tiên gặp đã bị sự ấm áp và trái tim nồng nhiệt thích giúp đỡ người khác của cậu ấy thu hút,chừng không ít hơn một thập kỷ, tôi đã giao hẹn với cậu ấy một chuyện nhưng gần đây mới thực hiện được."

Cô nàng kia triệt để từ bỏ ý định ban đầu,xem ra cậu ấy đã có người trong lòng, nghiễm nhiên không thể là

Khương Du. Diệp Ngạn với Khương Du mới chỉ quen nhau năm cuối đại học tính tới nay chưa tròn nửa năm, người

Diệp Ngạn nói thích là từ hồi nhỏ, quá xa xôi. Có lẽ hai người chỉ là anh em tốt a,suy cho cùng giữa hai Alpha khó tồn tại được hai chữ "tình yêu".

Bầu không khí đêm nay luôn hào nhiệt, chẳng ai thèm cố ky điều gì, Thẩm Đồng Sinh dường như không ngoại lệ cắn môi hỏi:

"Người với người luôn tồn tại bởi loại bản năng bẩm sinh, mối liên kết ràng buộc không thể thiếu, đúng không Diệp Thần?"

"Ràng buộc tin tức tố là bản năng,con người tự biết điều khiển hành vi để không bị bản năng chi phối."

"Nếu người cậu tin tưởng nhất lừa dối cậu,trói buộc cậu bằng pheromone, cậu bằng lòng không?"

"Chỉ cần là cậu ấy,tôi luôn bằng lòng."

Mọi người đều cảm thấy cậu chuyện đang rẽ sang hướng khác không mong đợi,sợ bị men say làm càn,Ngọc Kỷ đành giải tán đám đông trở về kí túc xá. Diệp Ngạn phớt lờ Thẩm Đồng Sinh bám theo, dìu dắt Khương Du mê man chuyếch choáng ôm chặt eo mình đặt người vào xe. Thấm Đồng Sinh không biết tốt xấu đứng ngoài cửa xe khiêu khích, Diệp Ngạn phải ra ngoài xem cậu ta muốn làm trò gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.