🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Những lời van lơn yếu ớt đủ khiến người ta xiêu lòng, nhưng mà nội tâm Diệp Ngạn lúc này rối ren ngàn trùng, cuối cùng đứng trước hai sự lựa chọn giữa bỏ mặc Khương Du trong nhà tắm và chạy thẳng vào bên trong xem tình hình, hắn không thể ngăn mình chọn phương án thứ hai.

Cậu ấy ghét bỏ hắn cũng được, lòng hắn chưa đủ lạnh để bỏ mặc cậu.

Cánh cửa bên ngoài phòng tắm đang đóng,dây thần kinh khứu giác truyền đến hương hoa hồng đỏ ngọt nồng xộc thẳng vào mũi, Diệp Ngạn tức thì khựng lại bước chân hơi run run dứt khoát phá cửa xông vào.

Đôi mắt Diệp Ngạn sững sờ đầy thất kinh nhìn thấy Khương Du đang dựa trên bức tường ngăn sắc mặt ửng đỏ trông vừa chật vật vừa nhếch nhác bộ dạng mất hồn bạt vía thở dốc.

Diệp Ngạn nhìn xuống, chỉ thấy một đỉnh đầu nâu trầm với vô số sợi tóc rối tinh rối mù, phần rìa tóc dính nước trong bồn rửa còn hơi ươn ướt áp sát vầng thái dương làm nền cho đôi mắt phong tình xinh đẹp.

Hai má Khương Du đỏ bừng chăng là do say men rượu hay do cạn nhiệt đều mơ mơ hồ hồ,cánh môi nhớp căng đỏ so với khuôn mặt hơn cả đôi phần.

Có thể thấy cậu đang rất sợ hãi, lông mi dài run rẩy, mắt long lanh rưng rưng ngập ẩng nước mắt sinh lý mắc kẹt trong con ngươi nâu Caramel tạo cảm giác hư ảo dường như biên độ xê dịch lớn hơn chút thì giọt lệ nghiên sầu âu ấy sẽ lăn xuống gò má trở nên nóng bỏng rát đau.

Phòng tắm nhỏ hẹp yên tĩnh đến đáng sợ,hai người đối mắt nhìn nhau, Khương Du ghì chặt vòng tay áp chế hít một hơi thật sâu ép bản thân phải giữ bình tĩnh nghiêm chỉnh cố gắng gượng đứng dựa vào tường.

Vẻ mặt Diệp Ngạn nhìn cậu đôi chút phức tạp khiến cậu ngập ngừng muốn nói lại không ghép thành câu từ hoàn chỉnh nồi.

Diệp Ngạn sắc mặt lạnh tanh không rõ ý tứ thế nào nhướng mày mím môi.

Trong lòng Khương Du dậy sóng dập dìu, đều kết thúc rồi, chỉ vì cơn cạn nhiệt ngoài ý muốn, có lẽ bây giờ Diệp Ngạn chán ghét kẻ là O giả mạo A như cậu, tình bạn tốt đẹp của cậu mới chớm nở đã tan thành mây khói. Sợ rằng sau này nhìn mặt nhau đã khó nói đến chuyện làm bạn hoàn toàn không thể.

Khương Du mấp máy môi,lúng túng nhỏ giọng:



"Xin lỗi đã lừa dối cậu,tôi là Omega, chúng ta chắc không thể làm bạn nữa nhỉ, ngày mai tôi sẽ làm thủ tục chuyển ra ngoại trú."

Giọng cậu cầu xin đột ngột:

"Cậu, tạm thời giữ bí mật này giùm tôi được không? Có thể để lần cuối này tôi mang ơn cậu tuyệt nhiên từ giờ phút này sẽ tránh xa cậu."

Nếu Diệp Ngạn không chấp nhận lời này của cậu thì coi như cậu tin lầm người vậy, thật tình phiền phức tìm tới nhưng chẳng đến mức trừng phạt gì quá đáng.

"Cậu cho rằng tôi là loại người khốn nạn gì vậy? Cậu cứ thế muốn tránh xa tôi, tình cảm của tôi dành cho cậu rẻ mạt thế sao?"

Diệp Ngạn cất tiếng nói kéo cậu về thực tại .

"Diễn xuất của cậu tốt đấy nhưng mùi pheromone nồng của cậu đã bán đứng cậu từ lâu rồi. Đồ ngốc nghếch."

Khương Du đầu quay mòng mòng,đờ đẫn lắp bắp:

"Cậu phát, phát hiện từ lâu rồi sao?"

"Còn sao nữa? Tôi nghi ngờ cậu nhưng chưa có bằng chứng thôi, cậu thì hay rồi,coi tôi là tên khốn sẽ miệt thị cậu, công khai cho người ngoài giới tính thật của cậu ha."

"Tại sao?"

"Cậu hỏi vì sao tôi biết, sống chung với một Omega chăn gối cận kề ngày ngày cùng nhau sinh hoạt, Alpha ngu đần trì độn nào lại không nhận thấy cái gì bất thường? Cậu cũng xem thường khả năng phán đoán của tôi quá?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.