“Cô…”
Sở Mộ Bạch cắn chặt răng, nhìn chằm chằm người phụ nữ trước mặt. Với anh mà nói, đây mới là bộ mặt thật của Thẩm Vân Hạ. Để được lên làm chính thất, không có việc gì mà cô ấy không dám làm.
“Chúc hai người vui vẻ. Tôi về đây!”
Liếc nhìn họ với ánh mắt khinh thường, Thẩm Vân Hạ xoay gót rời đi. Đến lúc này Joyce vẫn dựa vào lòng Sở Mộ Bạch, cảm giác vô cùng thỏa mãn.
“Mặc kệ anh.”
Dẫu ngoài miệng nói vậy nhưng Thẩm Vân Hạ vẫn có chút chạnh lòng. Nhìn người mà mình từng thương ở bên một người phụ nữ, bố của con mình sắp bị người ta cướp mất, sự tủi thân lại dâng đầy trong lòng ngực. Bao nhiêu năm qua cô đã cố gắng mạnh mẽ để sống nhưng không thể vì thế mà cho rằng trái tim cô đã đóng băng. Dù ở trên phương diện nào, đối với Sở Mộ Bạch, cô vẫn chỉ là một món đồ đã cũ, không có ý định giữ lại.
Ban nãy, khi lợi dụng Thẩm Vân Hạ để công kích mối quan hệ của hai người họ, Joyce khéo léo ngã xuống mà không để ảnh hưởng đến cái thai trong bụng. Việc gặp gỡ Thẩm Vân Hạ ngày hôm nay cũng là chủ đích của cô, tuyệt nhiên không phải là tình cờ.
“Để anh đưa em đi gặp bác sĩ nhé!”
Sở Mộ Bạch lo lắng cho cái thai trong bụng Joyce, ngỏ ý muốn đưa cô tới bệnh viện để kiểm tra. Việc cô mang thai cũng chỉ mới báo cho anh biết đêm hôm trước, hoàn toàn chưa có sự chuẩn bị từ trước.
“Không sao đâu, em nghỉ ngơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-thieu-quay-dau-ngay-ngay-an-va/436091/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.