Vốn tưởng ở nhà một mình đã là bi kịch, không ngờ giờ cơm cũng không một ai về! Đồng Đồng quả thực không nhịn nổi nữa!!
Hai vị gia gia muốn cùng chiến hữu uống rượu tán gẫu chuyện xưa, bố mẹ có cuộc hẹn, sau đó cùng đi ăn tối dưới ánh nến, anh trai có quá nhiều văn kiện cần xử lý nên phải tăng ca, ăn luôn ở công ty, anh Úy Ương thì gọi điện không được...
Đúng là bi kịch...
Đồng Đồng thét chói tai, một mình ở trên giường lăn qua lăn lại, miệng hầm hừ, cô trút giận lên con gấu trong tay, vừa đấm vừa đánh, xem nó là Úy Ương.
May là còn Nãi Hoàng, bé mèo béo ụ lười biếng nhảy lên giường Đồng Đồng, nằm bên cạnh cô, một người một mèo nương tựa lẫn nhau, vô cùng đáng thương.
Cả nhà không quan tâm tối nay cô ăn gì, ai cũng cho rằng người khác sẽ về. Hừ, tức chết cô...
Ôm Nãi Hoàng xuống lầu, Đồng Đồng mang dép lông xù hình con thỏ đi vào phòng bếp, mở tủ lạnh ra tìm kem rồi cho Nãi Hoàng một cái, một người một mèo ngồi trên sàn nhà phòng bếp ăn, một lát liền nhàm chán, Đồng Đồng ra phòng khách mở TV, TV lúc này đang chiếu phim hoạt hình cho trẻ con, cô liền quay lại ngồi trên sàn phòng bếp ăn, dép đá lung tung, cả người tản ra bốn chữ to: Ta, không, cao, hứng!
Vừa tan tầm về nhà, chuẩn bị lên lầu thì Úy Ương nghe được trong phòng bếp có động tĩnh nên đi tới xem, không ngờ cô lại to gan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-trung-sinh/1881617/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.