Bởi vì chỉ có hai người ăn cơm nên Úy Ương không làm nhiều, ba món mặn một món canh, đều là món ăn gia đình. Tay nghề của anh không tồi nhưng mấy món phức tạp thì chưa làm được, hơn nữa là mất rất nhiều thời gian, không chừng đến khi làm xong thì bụng bé con cũng đã xẹp.
Bưng thức ăn lên bàn, Úy Ương cầm tay Đồng Đồng giúp cô rửa tay, hai bàn tay quấn lấy nhau cùng nước rửa tay hương chanh, cảnh tượng rất động lòng người, nhất là dưới ngọn đèn màu ấm trong phòng bếp, thực sự có cảm giác như cặp vợ chồng mới cưới.
Đồng Đồng xấu hổ đỏ bừng mặt, móng vuốt nhỏ ngoan ngoãn để Úy Ương lau khô sau đó bị khiên ra bàn ăn, thức ăn trên bàn rất bình thường, một dĩa nộm khoai tây, một dĩa cải trắng xào thịt bò, còn có một dĩa rau muống xào, Đồng Đồng tương đối thích ăn thịt nên Úy Ương đã cố ý nướng thịt trong lò vi sóng cho cô! Hai cái đùi gà bự đang được đặt trên bàn, anh đeo bao tay cách nhiệt xé cho cô, đúng là mỹ vị.
Thực ra hai người khó có cơ hội ở cạnh nhau như vậy, còn là cơ hội quang minh chính đại, tối hôm nay cũng là đúng dịp cả nhà không về ăn, lại là Tết nguyên tiêu nên người làm trong nhà đều nghỉ, bây giờ vô cùng yên tĩnh.
Đồng Đồng ăn hai chén cơm, đỡ cái bụng ăn đến no, cô cũng không hiểu vì sao mình lại thích cơm anh nấu như vậy, rõ ràng là trình độ kém hơn mẹ nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-trung-sinh/1881618/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.