Nàng Viên Diệu Diệu, mười lăm tuổi tiến cung, trí tuệ lanh lợi, bắt lấy thánh tâm, vinh sủng không suy. Người khác đều cho rằng hoàng thượng yêu thích nhan sắc của nàng, nhất thời cảm thấy mới mẻ, lại không biết hoàng thượng thích nàng vì nàng thấy rõ thánh tâm, hiểu rõ thánh ý. Bây giờ nàng hai mươi tuổi hoa, bộ dáng xinh đẹp như tạc, thịnh sủng còn nhiều hơn lúc trước. Dùng một chút tài lẻ để đi đến vị trí hoàng quý phi, trung cung vô chủ, nên trên thực tế là nàng khống chế toàn bộ hậu cung. Tuy rằng người ngoài nhìn thấy hậu cung ba ngàn giai lệ, hoàng thượng chỉ sủng một mình nàng. Trên thực tế, Viên Diệu Diệu thấy rõ ràng một người nam nhân ngồi trên ngôi cửu ngũ lãnh tình thế nào, bọn họ trừ bỏ quan hệ trên giường, thì chính là quan hệ hỗ trợ cùng có lợi.
Hoàng thượng vui mừng vì nàng thông minh xinh đẹp, có thể khắp nơi chế trụ thế lực hậu cung, thấy ở nàng công lao vất vả, mà nàng còn sinh hài tử, nên cho vị trí hoàng hậu. Nàng vui mừng, ngôi cửu ngũ càng thêm vững chắc, quan trọng nhất đương nhiên là quyền lực lớn, bảo đảm cho nàng một đời vinh hoa phú quý, đưa nàng đến nhân sinh cao nhất. Ai kêu Viên Diệu Diệu nàng là quý không thể nói chứ!