Edit: Chôm chôm
Lúc Viên Diệu Diệu đang ngồi phát ngốc ở một bên, giật mình lấy lại tinh thần.
Đại hội kể chuyện ly kỳ này là do nàng nghĩ ra, Hiền phi cho dù thần thông quảng đại thế nào, cũng không có khả năng biết lời nói âu yếm của nàng cùng hoàng thượng. Nếu Hiền phi muốn khiến cho Hoàng Thượng chú ý, không bằng nàng giúp thúc đẩymột phen, nhưng nếu nàng tiếp nhận, như vậy kết quả khẳng định sẽ không còn giống như Hiền phi tính toán.
“Khả năng tưởng tượng của ta không tốt như các ngươi, sẽ không nghĩ đến đồ ăn. Ta nhìn Hiền phi nương nương, sẽ cảm thấy nàng giống như hoa mẫu đơn, nhìn Toàn mỹ nhân sẽ nghĩ tới bánh bao thịt, nhìn Ngụy thải nữ nghĩ đến Quan âm Bồ Tát, còn tự soi gương thì cảm thấy bản thân chỉ giống thỏ trắng nhỏ……” Viên Diệu Diệu đứng dậy,nói ra suy nghĩ của mình về mọi người.
Đương nhiên, Hiền phi ở trong mắt nàng không phải hoa mẫu đơn, cùng lắm là vẻ bề ngoài tương đối giống, còn nội tâm nàng ta càng giống đoá hoa ăn thịt người. Toàn mỹ nhân là tiểu phi tần tham ăn, Nguỵ thải nữ là tín nữ Quan âm Bồ Tát. Còn lại hoàng đế Viên Diệu Diệu không dám nói, ngôi cửu ngũ ở trong mắt nàng chính là con chó tuỳ lúc có thể cắn người.
Vệ Cảnh không bước đến quá gần, thính lực của hắn tốt, đủ để nghe thấy tiếng nóitrong đình nghỉ mát.
Lý Đức hầu hạ bên cạnh Vệ Cảnh, cũng từng trải qua rèn luyện, tuy không có khả năng siêu quần như hoàng đế, nhưng so với người thường thì mắt tinh tai thính hơn nhiều.
“Miêu miêu là ai?”
Lý Đức sửng sốt một chút, không nghĩ tới câu đầu tiên hoàng thượng hỏi lại là câu này.
hắn có chút ậm ừ, Vệ Cảnh trừng mắt: “Ngươi cũng không biết? Làm cái gì mà khôngbiết?”
“Nô tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-thuong-vi-hau-cung/761156/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.