Chuyển ngữ ♥ GyanjiBeta ♥ Nhã Vy
Từ sau khi Sở Lưu Uyển trở lại thì liền trở nên nhu thuận hơn nhiều, cóđiều lại chẳng có chút tri thức nào, đừng nói là làm thơ, trong số những bài thơ Sở Lưu Uyển trước kia giữ lại còn có mấy mặt chữ mà nàng ấykhông biết ấy chứ chưa nói đến chuyện có thể viết được cái gì đáng kinhngạc như thi từ khiến cả Kinh đô khiếp sợ.
Hà Tương Tư cũng không phải là không để ý, dù sao thì trước kia con gái bà cũng là mẫu tiểu thư mà đám quan lại muốn cưới về cho con trai nhàmình, cũng là niềm kiêu ngạo và vinh quang của mình, lúc bà cố ý đưanhững tập thơ đã ghi trước đó cho Sở Lưu Uyển, nàng ta đề sững sờ nhìnbà, hỏi: “Mẹ, đây là thơ con làm sao? Sao vậy được, lợi hại vậy sao?”Lúc đó Hà Tương Tư cũng chỉ có thể buồn bã bỏ qua.
Dù sao thì Sở Lưu Uyển cũng vẫn còn sống.
Đây hẳn cũng được coi là may mắn trong bất hạnh rồi.
Bởi vì Sở Lưu Uyển lại trở lại thành một đứa trẻ nên Sở Lưu Sương không còn mặt này mày nọ với Sở Lưu Uyển nữa, ngược lại còn chăm sóc tỷ tỷ mình,có điều tính tình nàng ta vẫn chỉ là một đứa trẻ con, thế nên cũng chẳng nhẫn nại được lâu. Nhưng Sở Thu Nguyệt lại cảm thấy trong lòng có cáigì đó vướng mắc, vì thế vẫn thường qua chơi với Sở Lưu Uyển.
Sở Lưu Uyển cũng rất thích “Đường muội” này, hơn nữa còn vì cảm thấy không quen nên luôn bảo Sở Thu Nguyệt về sau chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sinh-ton-o-co-dai/1632120/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.