Chuyển ngữ ♥ GyanjiBeta ♥ Nhã Vy
Tuy rằng nhìn bóng lưng người này người thực sự thon dài cao ngất,nhưng nếu như đánh nhau với bốn tên hán tử rất có bắp thịt kia thì cóphần bất lợi. Sở Thu Nguyệt hoàn toàn không nghĩ ra người này là ai,chợt nghe được người nọ khẽ nói rằng: “Ta là ai thì liên quan gì đến các ngươi.”
Giọng nói lạnh lùng lãnh đạm kia thật quen thuộc, tuy không quá trầm bổng nhưng cũng có một uy lực mơ hồ.
Sở Thu Nguyệt cả kinh, là Lâm An Dạ?!
Hai mắt nàng trợn to nhìn người trước mặt, một lúc sau quả nhiên Lâm An Dạquay đầu lại, vẻ mặt vô cảm. Hắn thấy Sở Thu Nguyệt nhìn mình bằng vẻmặt không tin nổi thì nói: “Đao kiếm không có mắt, nàng lui về phía saumột chút.”
Sở Thu Nguyệt vô thức gật đầu rồi lui về phía sau mấy bước trốn sau một thân cây. Tuy rằng trong lòng còn thắc mắc tại sao lại là Lâm An Dạnhưng vẫn giữ chững mực, nàng nghĩ một lát nữa hỏi lại cũng không muộn.
Nhưng nhìn thấy trong tay hắn không có binh khí, Sở Thu Nguyệt khôngkhỏi âm thầm sốt ruột, có tới bốn đại hán, mà trên tay mỗi tên cầm mộtthanh đao thoạt nhìn rất sắc nhọn đó!
Tuy rằng Lâm An Dạ là tướng quân trẻ tuổi nhưng dù sao hắn cũng khôngphải là cao nhân võ hiệp gì, bây giờ tay không đối phó với binh khí lợihại như vậy, nếu như lát nữa bị thương phải làm sao bây giờ!
Mấy vị đại hán kia nghe Lâm An Dạ trả lời thì đương nhiên là giận tímmặt, bọn chúng thấy người trước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sinh-ton-o-co-dai/1632121/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.