🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nhưng hắn lại nghĩ, “đồ chơi đã tự chủ động dâng đến cửa, không chơi thì phí.” Huống hồ, chỉ cần giữ được Phùng Đình Đình, hắn có thể liên tục hưởng thụ sự chu cấp từ nhà họ Đoạn.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương

Cuộc sống như vậy, thoải mái hơn nhiều so với những người đàn ông vất vả đi g.i.ế.c zombie, tìm kiếm vật tư, nuôi sống gia đình.

Phùng Đình Đình vội vàng giải thích: "Sao có thể là của Đoạn Minh Hiên được. Em và hắn qua đêm, ngày hôm sau đã uống thuốc tránh thai rồi. Lúc đó, Đoạn Minh Hiên mới chỉ vừa được nếm trải mùi đời.

Tuy hắn không quá thích em, nhưng lại mê mẩn cơ thể em, ngay cả yêu cầu hẹn hò của em cũng đồng ý. Em định ngủ với hắn thêm vài lần nữa, đợi có tình cảm rồi mới mang thai, như vậy mới dễ dàng thượng vị. Ai ngờ, ngày hôm sau hắn đã không được nữa rồi!"

Nói đến đoạn sau, Phùng Đình Đình cũng có chút hối hận. Tại sao sau lần đầu tiên với Đoạn Minh Hiên, cô ta lại uống thuốc tránh thai cơ chứ.

Sau khi mang thai, cô ta tìm đến Đoạn Minh Hiên, vốn tưởng rằng Đoạn Minh Hiên sẽ đưa cho cô ta một khoản tiền lớn, để cô ta phá thai.

Những gia đình giàu có như nhà họ Đoạn, chưa bao giờ thiếu phụ nữ sinh con cho bọn họ!

Huống hồ Đoạn Minh Hiên còn có vị hôn thê, rất có thể sẽ không chấp nhận việc trước khi kết hôn đã có con riêng.

Ai ngờ, Đoạn Minh Hiên lại bảo cô ta sinh đứa bé ra!

Phùng Đình Đình đột nhiên nhớ tới, khi cô ta và Đoạn Minh Hiên cùng được đưa đến bệnh viện, hắn vẫn luôn ôm lấy chỗ đó kêu đau...

Vì vậy, Phùng Đình Đình rất thông minh đoán được, chỗ đó của Đoạn Minh Hiên bị thương, có lẽ là rất khó chữa khỏi.

Chỉ là, đứa bé này không phải của Đoạn Minh Hiên, sau khi đứa bé ra đời, cô phải làm sao để qua mắt đây?

Phùng Đình Đình cũng không nghĩ xa như vậy, chỉ muốn trước tiên dựa vào cái thai này lừa thêm chút lợi ích. Đợi đến lúc sắp sinh, cùng lắm thì mang theo con ra nước ngoài, cao chạy xa bay.

Ai ngờ, chưa đến bước đó, mạt thế đã đến trước!

Ngay ngày đầu tiên mưa axit rơi xuống, Phùng Đình Đình đã gọi Cảnh Uy - một sinh viên thể thao từ trường đại học khác trong khu đại học – đến ở chung trong căn phòng 702.



Lúc đó, thông tin liên lạc vẫn chưa hoàn toàn bị cắt đứt, mưa cũng không lớn lắm, chỉ cần làm tốt các biện pháp phòng hộ, ra ngoài cũng không thành vấn đề.

Mưa axit rơi xuống nửa tháng, sau khi mưa tạnh, Đoạn Minh Hiên quả thật có đến thăm cô ta một lần. Anh ta đưa đến một ít rau củ quả năng lượng tươi, chỉ ngồi mười phút rồi đi.

Bình thường Đoạn Minh Hiên không thường xuyên đến, nhưng cứ ba ngày sẽ cho vệ sĩ đưa nguyên liệu nấu ăn tươi đến một lần.

Phùng Đình Đình không nỡ bỏ đồ tốt mà Đoạn Minh Hiên đưa, nhưng cô ta cũng không nỡ bỏ Cảnh Uy. Cô ta là một người phụ nữ yếu đuối có nhiều vật tư như vậy, dù sao cũng phải có một người đàn ông bên cạnh mới yên tâm.

Tuy Cảnh Vi không thức tỉnh dị năng, nhưng thân thể cường tráng, đối phó với vài người thường, hoặc là zombie bình thường, vẫn không thành vấn đề.

Phùng Đình Đình nói đều là thật, nhưng Cảnh Uy lại không mấy tin tưởng:

"Em coi anh là tên ngốc Đoạn Minh Hiên đó sao, em tưởng em nói gì anh cũng tin à? Nói thật với em nhé, đêm đầu tiên chúng ta vào khách sạn, sau khi em ngủ say, anh đã dùng vân tay của em mở điện thoại của em.

Phát hiện trong WeChat của em, ghi chú cho Đoạn Minh Hiên là bạn trai, ghi chú cho anh và mấy người kia là lốp dự phòng số một hai ba bốn năm. Anh còn xếp cuối cùng, là số sáu.

Anh biết, bởi vì trong số mấy tên lốp dự phòng, anh là người nghèo nhất, lại còn là trẻ mồ côi nữa. Nếu không phải anh có thân hình đẹp, em chắc chắn sẽ không thèm để ý đến anh đâu, đúng không?

Em tìm đến anh, cũng là bởi vì lần em xuất viện đó, mấy người kia đều vừa đúng lúc có việc, không rảnh đến đón em! Ai biết sau khi tìm anh xong, sau đó em có tìm người khác nữa không?"

Phùng Đình Đình sắc mặt biến đổi, không ngờ, Cảnh Uy lại dám lén xem WeChat của cô!

Vừa đúng lúc cô đang mang thai, vì muốn dựa dẫm vào Đoạn Minh Hiên, cô đã xóa hết những người từng qua lại mập mờ trước đây, chỉ để lại mình Cảnh Uy - người đã từng có quan hệ thực sự. Ngoài ra, cô còn thường xuyên xóa lịch sử trò chuyện với Cảnh Uy sau khi trò chuyện xong.

Lúc này, muốn lấy lịch sử trò chuyện trong điện thoại ra để tự chứng minh trong sạch cũng không được.

Huống hồ, những chuyện cô ta làm, thật sự cũng không trong sạch lắm...

Phùng Đình Đình sắc mặt không được tốt lắm, nói: "Nếu anh không tin, có thể đợi sau khi đứa bé ra đời, đi làm xét nghiệm ADN! Đứa bé thật sự là của anh đó!"

Cảnh Vi vẫn không tin: "Hừ, là của anh thì sao? Anh đâu phải tên Đoạn Minh Hiên bất lực kia! Anh thân thể cường tráng, sau này muốn có con, dễ như trở bàn tay. Cũng đâu phải chỉ có mình em mới sinh con cho anh được. Bây giờ đã là mạt thế rồi, bản thân anh còn lo chưa xong, ai rảnh mà nuôi con cơ chứ?



Anh nói trước nhé, nếu em có thể tiếp tục nắm lấy Đoạn Minh Hiên, để hắn nuôi con cho em. Vậy anh cũng không phải là không thể tiếp tục làm gian phu của em. Khi gặp nguy hiểm, che chở cho em một chút.

Nhưng nếu em muốn anh mang theo em cao chạy xa bay, sau này dựa vào anh tìm vật tư nuôi em và con, thì thôi đi!"

Lời nói của Cảnh Uy có phần vô tình bạc nghĩa, nhưng bản thân Phùng Đình Đình cũng không phải thứ tốt đẹp gì. Ngay cả khi muốn trách Cảnh Uy là tra nam, cô ta cũng cảm thấy không có tư cách đó.

Nấp ở cầu thang giữa tầng 7 và tầng 8, Diệp Như Hề và Thẩm Thanh Húc đang chăm chú lắng nghe, vẻ mặt đầy thích thú.

Hóng chuyện của người khác, cảm giác thật sướng!

Diệp Như Hề lo lắng, cô vội giao tiếp với Thẩm Thanh Húc bằng ý niệm tinh thần: "Anh à, Đoạn Minh Hiên còn muốn nghe đến bao giờ vậy? Sao hắn còn chưa xông vào?! Phùng Đình Đình bây giờ đã bắt đầu mặc quần áo vào rồi!"

Việc bắt gian này, quan trọng nhất là phải bắt quả tang tại trận.

Thẩm Thanh Húc: "Khụ khụ, Như Hề em đừng vội, để anh cảm nhận thử xem."

Thẩm Thanh Húc cũng là nhờ lúc nãy đưa ra ám thị tinh thần cho Đoạn Minh Hiên, phát hiện tinh thần lực của mình có thể cảm nhận được một vài suy nghĩ của Đoạn Minh Hiên.

Đương nhiên, chiêu này không có tác dụng với người thường và dị năng giả có đầu óc tỉnh táo, ý chí kiên định, cảnh giác cao. Chỉ là Đoạn Minh Hiên vốn đang rối bời, cảm xúc tiêu cực lại rất mãnh liệt, vậy nên anh mới có thể cảm nhận được một chút.

Rất nhanh, Thẩm Thanh Húc dùng ý niệm tinh thần truyền đạt: "Đoạn Minh Hiên vậy mà lại quyết định, giả vờ như không biết mình bị cắm sừng bị lừa, nhịn xuống cơn tức này!"

Diệp Như Hề rất kinh ngạc: "Hắn nghĩ thế nào vậy? Em không hiểu nổi."

Người bình thường đều không thể hiểu nổi.

Nhưng Đoạn Minh Hiên bây giờ không phải người bình thường a!

Lần này hắn đột nhiên muốn đến thăm Phùng Đình Đình vào ban đêm, mục đích là, nếu đứa con trong bụng Phùng Đình Đình là dị năng giả, hắn có thể dựa vào đó để củng cố địa vị trong nhà họ Đoạn.

Người thường cũng chia ra ba bảy loại, có con cái là dị năng giả chống lưng, và người thường không nơi nương tựa, ai cũng biết nên bắt nạt ai.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.