🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thẩm Thanh Húc khóa chặt vị trí của Đoạn Minh Hiên, bắt đầu thi triển dị năng khống chế tinh thần.

Đúng vậy, dị năng khống chế tinh thần của Thẩm Thanh Húc ngoài khống chế zombie và thú biến dị, còn có thể khống chế người thường và dị năng giả có cấp bậc tinh thần thấp hơn anh ấy, người có ý chí không kiên định!

Chênh lệch càng lớn, thời gian khống chế càng lâu, hiệu quả càng rõ ràng!

Thẩm Thanh Húc chỉ làm củng cố suy nghĩ vốn có của Đoạn Minh Hiên —— bây giờ, lập tức, đi tìm Phùng Đình Đình!

Khi ám thị tinh thần của Thẩm Thanh Húc xâm nhập vào não bộ Đoạn Minh Hiên, anh thoáng cảm nhận được điều mà đối phương đang trăn trở lúc này — có nên gọi hai vệ sĩ dị năng giả Lý Nhị và Lưu Ngũ đi cùng không?

Đương nhiên là, không gọi!

Bản thân Đoạn Minh Hiên rất tham sống sợ chết, trong tình huống bình thường, không có vệ sĩ bảo vệ, hắn tuyệt đối không dám ra ngoài một mình trong hoàn cảnh có zombie, thú biến dị, thực vật biến dị cùng những nguy hiểm chưa biết khác.

Nhưng có ám thị tinh thần của Thẩm Thanh Húc thì khác.

Zombie và thú biến dị, thực vật biến dị trong phạm vi 5 km đã bị dị năng giả dọn dẹp sạch sẽ rồi!

Khu chung cư mà Phùng Đình Đình đang ở, cách khu biệt thự của hắn chỉ 1 km!

Hắn ra ngoài cũng sẽ không có chuyện gì đâu.

Ngay cả 8 giờ tối mà cũng không dám ra ngoài một mình, hắn còn tính là đàn ông sao?

Mấy chữ cuối cùng này đã đánh trúng điểm yếu của Đoạn Minh Hiên, hắn nhét sợi dây chuyền vàng và kim cương vào túi quần. Thuận tay cầm một chiếc đèn pin, rồi đi ra từ cửa sau biệt thự.

Có vệ sĩ trực đêm nhìn thấy hắn ra ngoài, Đoạn Minh Hiên nói muốn đi dạo trong khu biệt thự, việc này vẫn tương đối an toàn. Trong khu biệt thự luôn có bảo vệ tuần tra, vệ sĩ cũng không ngăn cản.

Tiếp theo, dưới sự giúp đỡ của Thẩm Thanh Húc khống chế tinh thần và Tiểu Hắc dùng dị năng hệ ám giảm bớt sự tồn tại, Đoạn Minh Hiên đã né tránh hoàn hảo tất cả các bảo vệ tuần tra trong khu biệt thự. Thành công một mình ra khỏi cổng lớn!

Người bảo vệ gác cổng lúc này đang vô cùng buồn ngủ, gục xuống bàn chợp mắt vài phút, hoàn toàn không nhận ra có người đã rời đi.

Vẫn là chiêu cũ, Diệp Như Hề ký sinh trên người Tiểu Hổ, luôn âm thầm đi theo sau Đoạn Minh Hiên, đề phòng hắn chưa kịp bắt gian đã bị zombie gặm mất!

May mà, gần đây thật sự không có nhiều zombie.

Khu vực này đều là khu dân cư cao cấp, mật độ nhà ở thấp, tỷ lệ lấp đầy cũng không quá cao. Thỉnh thoảng lại có dị năng giả dọn dẹp hai ba lần, vẫn rất an toàn.

Nếu như dưới lầu toàn là zombie đang đi lang thang, vậy Phùng Đình Đình cũng không có tâm trạng chơi trò chơi người lớn với người khác đâu.



Không biết tại sao, Đoạn Minh Hiên đặc biệt muốn gặp Phùng Đình Đình ngay lập tức, phát hiện trên đường căn bản không có ai, liền chạy thẳng một mạch đến chỗ cô nàng.‌

Đoạn Minh Hiên thở hổn hển, cầm đèn pin, leo lên bảy tầng cầu thang —— không còn cách nào khác, khu chung cư của Phùng Đình Đình không có điện, thang máy không dùng được.

Đoạn Minh Hiên điều chỉnh lại hơi thở, đang định gõ cửa căn hộ 701, căn hộ lớn mà hắn đã sang tên cho Phùng Đình Đình.

Lúc này, cửa căn hộ 702, hình như không khóa, phát ra tiếng "cạch" nhẹ, bị gió thổi vô tình mở ra.

Đoạn Minh Hiên nhíu mày, căn hộ 702 cũng là nhà của hắn, nhưng hắn vẫn chưa sang tên cho Phùng Đình Đình.

Hắn tích trữ không ít vật tư ở căn hộ 702, phần lớn đều là đồ dùng tạm thời chưa dùng đến. Ví dụ như các loại thuốc men, đồ nội thất gia dụng dự phòng, pin, quần áo chăn đệm mùa đông, bánh quy, nước tinh khiết đóng chai,...

Để phòng ngừa vạn nhất, hắn cũng đưa cho Phùng Đình Đình một chiếc chìa khóa của căn hộ 702.

Nếu như, một ngày nào đó hắn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy Phùng Đình Đình có nhiều vật tư dự trữ như vậy, một mình cũng có thể nuôi lớn con của bọn họ khôn lớn.

Mỗi lần hắn đến đây, cũng sẽ không để ý đến căn hộ 702 làm gì. Căn hộ này chỉ là kho dự trữ phòng hờ bất trắc, không quá chú ý, lần nào đến cũng chỉ đến căn hộ 701 thăm Phùng Đình Đình.

Đương nhiên, vì không có tình cảm gì với Phùng Đình Đình, nên số lần hắn đến đây, đếm tổng cộng chắc cũng được trên đầu ngón tay mà thôi.

Tính ra sắp xếp cô ta ở chỗ này cũng sắp được hai tháng rồi, nhưng hắn chỉ mới đến đây được ba lần.

Lúc này, tại sao Phùng Đình Đình lại ở căn hộ 702?

Chẳng lẽ là, cô ta đến lấy đồ?

Chờ đã, không đúng...

Trong nhà còn có tiếng người nói chuyện!

Nói chính xác hơn là, tiếng nói thô tục của đàn ông, và tiếng rên rỉ của phụ nữ.

"Bảo bối, làm với anh sướng hơn, hay làm với tên Đoạn Minh Hiên nhu nhược kia sướng hơn?"

"Đương nhiên là chồng yêu rồi... a a a!"

Giọng đàn ông rất xa lạ, nhưng giọng nữ lại rất quen thuộc, là của Phùng Đình Đình.



Đoạn Minh Hiên: ???

Mặt hắn lập tức xanh lè, trên đỉnh đầu cũng phản chiếu một luồng sáng màu xanh!

Nếu như bản thân vẫn còn ở lúc phong độ, cho dù bị cắm sừng, Đoạn Minh Hiên cũng sẽ không tức giận như vậy.

Trước đây, khi Khương Niệm Vi tỏ ra hứng thú với anh hai của hắn, cho dù Đoạn Minh Hiên có tức giận, cũng không thể làm gì bọn họ, dù sao cả hai đều là dị năng giả.

Nhưng bây giờ, lúc hắn đang ở đáy vực, đứa con trong bụng Phùng Đình Đình lại trở thành hy vọng duy nhất của hắn. Đoạn Minh Hiên đột nhiên phát hiện ra, Phùng Đình Đình mà hắn luôn không coi trọng lại đi cắm sừng hắn...

Sức sát thương đó, thật sự quá lớn!

Mặc dù bản thân Đoạn Minh Hiên cũng có vợ và đã đăng ký kết hôn, hắn dường như không có tư cách yêu cầu Phùng Đình Đình - người chỉ là tiểu tam của hắn, phải vì hắn thủ thân như ngọc...

Nhưng hắn và Khương Niệm Vi chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, cuộc hôn nhân này, phần lớn là trao đổi lợi ích.

Phùng Đình Đình tuy không có danh phận, nhưng được hắn bao nuôi, trong bụng còn đang mang thai con của hắn!

Người phụ nữ đê tiện này, sao cô ta có thể phản bội hắn ngay trong chính căn phòng của hắn chứ!

Đoạn Minh Hiên hai mắt đỏ ngầu, tức đến mức muốn nổ tung!

Hắn hận không thể lập tức xông vào đánh c.h.ế.t đôi gian phu dâm phụ kia, nhưng thời cơ hiện tại, thật sự quá xấu hổ...

Hắn đang bị tên gian phu kia đem ra so sánh, Phùng Đình Đình còn không chút do dự nói đối phương lợi hại hơn!

Điều mà Đoạn Minh Hiên quan tâm nhất bây giờ, chính là vấn đề tôn nghiêm của đàn ông.

Hắn nghiến răng nghiến lợi nghĩ, lát nữa hãy vào, cũng muốn nghe thêm một lúc nữa, xem Phùng Đình Đình rốt cuộc đã làm bao nhiêu chuyện có lỗi với hắn?

Căn phòng 702 có ánh nến màu vàng nhạt le lói qua khe cửa, đôi nam nữ bên trong dường như đã xong việc, nhưng cuộc trò chuyện vẫn tiếp tục!

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương

"Tên khốn, lần sau nhẹ nhàng một chút, em còn đang mang thai con của anh đấy! Tuy đã được ba tháng rồi, nhưng động tác cũng không thể quá mạnh bạo!"

"Hừ, em và Đoạn Minh Hiên làm xong chưa được hai ngày đã tìm anh làm, ai biết đứa bé này là của ai? Nói không chừng là con của Đoạn Minh Hiên đấy?"

Gã vận động viên da ngăm cũng không ngu, hắn biết rõ người phụ nữ này chỉ coi mình như lốp dự phòng, cô ta chỉ là thèm muốn thân thể của hắn thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.