Edit: Min Heun
Beta: LinhLan601
Một giấc ngủ này của Mộng Nhã, đã tới ba ngày.
Tiết Hàm ngày đêm mệt nhọc, không chút nghỉ ngơi ở bên cạnh chăm sóc cô.
Vết thương trên tay hắn vẫn không băng bó như cũ. Máu ở chỗ khớp xương đọng lại, để lại một vết sẹo xấu xí.
Nhưng vết sẹo này cũng chưa lành lại, một khi tay hắn dùng sức hoặc đụng phải nước, sẽ bị vỡ ra lần nữa.
Tiết Hàm giống như là không có cảm giác đau. Thời điểm miệng vết thương lại bị chảy máu, đôi mắt hắn cũng không chớp lấy một cái.
Trong mắt hắn chỉ có Mộng Nhã.
Hắn phẫn nộ, áy náy, tự trách.
Là do hắn không bảo vệ tốt người phụ nữ của mình, để cho cô ấy chịu mọi nguy hiểm, thiếu chút nữa bị người xấu bắt đi.
Tất cả đều vì hắn không tốt.
Ba ngày sau, tỉnh lại đầu tiên chính là hệ thống.
Nói thật, ngay cả hệ thống chủ quản cũng kinh ngạc khi Linh Nhất khôi phục năng lực.
Vết thương nghiêm trọng như vậy, lúc ấy toàn bộ hệ thống đều bởi vì hao hết năng lượng mà chết máy.
Nhưng tiểu Linh Nhất chỉ dùng ba ngày đã tỉnh lại, hơn nữa thoạt nhìn số hiệu bên trong hệ thống cũng không hề hỗn loạn.
Cái này thật đúng là thần kỳ.
Hệ thống chủ quản cũng không nghĩ ra, rốt cuộc thì hắn cũng chỉ quản lý các hệ thống sơ cấp, quyền hạn không lớn, không có tư cách để kiểm tra nguyên nhân.
Lại nói, hệ thống chủ quản cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cong-luoc-van-nguoi-me/1915166/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.