Hai mắt của Kiều Văn Văn gần như muốn rớt xuống đất khi thấy người đànông ngồi trong xe, cô nghĩ mình nên làm gì đó để cứu vãn tình huống này, nhưng cô không biết nên làm thế nào.
Thịnh Cẩn Minh nhìn về phía cô hất cằm, Trịnh Thạc lập tức phiên dịch: “Trợ lý Kiều, lên xe.”
”Văn Văn, không phải hôm nay cậu xin nghỉ phép sao?” Lý Gia Viễn bước tới phía trước một bước, có ý ngăn không cho cô lên xe.
Kiều Văn Văn do dự không biết nên đi hay ở lại, cô hơi khó xử nhìn cậu ta.
Lý Gia Viễn cũng không nói với cô lời nào, chỉ đưa tay vỗ vỗ đầu cô,trên mặt nở nụ cười ấm áp, ý bảo cô cứ để cậu ấy lo liệu, rồi cậu trựctiếp sải chân đến bên cạnh xe.
”Vị tiên sinh này, hiện tại vẫn còn trong thời gian nghỉ phép, ngàilại kêu nhân viên đi làm, như vậy có phải không đúng không?”
Kiều Văn Văn vội bước đến lại nghe Lý Gia Viễn nói giúp cô như thế.
Thịnh Cẩn Minh đánh giá Lý Gia Viễn từ trên xuống dưới, khóe môi lộ ra nụ cười giả tạo: “Không biết là lúc ông chủ cậu gọi cậu đi làm thì cóphải cậu cũng từ chối thẳng thừng như vậy không? Kiều Văn Văn, cô nóixem cậu này là ai vậy, muốn cho cô bị sa thải hay sao? “
Lý Gia Viễn nhíu mày, anh cảm thấy người đàn ông này chắc chắc có vấnđề về thần kinh, dứt khoát không thèm để ý mà nói với Kiều Văn Văn: “Tớđợi cậu ở nhà hàng đã đặt trước, cậu đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-chan-nuoi-cua-boss/2022425/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.