Lúc bọn họ trở lại phòng bao, liền có thêm một người. Lục Lộ nhất địnhđòi đi cùng, bởi vì Thịnh Cẩn Minh uống say, không còn uy nghiêm nhưbình thường, lá gan của cô cũng lớn hơn không ít.
“Anh Cẩn Minh, anh có muốn uống nước hay không? Uống nhiều rượu hại thân thể, anh ăn nhiều thức ăn vào.” Lục Lộ xum xoe, còn cầm lấy đũa gắpthức ăn cho anh.
Thịnh Cẩn Minh nghiêm mặt, không có động tác gì, cũng không đáp lại, giống như một pho tượng.
Trong phòng rơi vào bầu không khí lúng túng quỷ dị, Lục Lộ tính tìnhtiểu thư, cũng không kiên trì mặt nóng dán vào người người mông lạnh,cho nên sau đó nhịn không được, ném đũa. Ngồi chỗ đó hờn dỗi, nhưng màánh mắt lại nhìn Thịnh Cẩn Minh không dời.
“Cô là trợ lý mới của anh Cẩn Minh, tại sao lại ngồi gần anh ấy như vậy? Tâm tư của cô gái hai mươi mấy tuổi, tôi đều hiểu. Ỷ vào mình có mấyphần tư sắc, muốn câu rể vàng không làm mà hưởng, sau này không lo ănmặc, chỉ cần làm phu nhân.” Lục Lộ bĩu môi, đưa tay chỉ một cái, trongmắt lộ ra vài phần khinh bỉ.
Kiều Văn Văn ngẩng đầu nhìn cô, quả thực không thể hiểu được, tai bay vạ gió.
Lục Lộ dường như còn chưa nói đủ, lại nói tiếp: “Huống chi tư sắc của cô một phần cũng không có, cóc mà đòi ăn thịt thiên nga. Cách anh Cẩn Minh của tôi xa một chút, chỉ dựa vào cô, sao có thể ngồi bên cạnh anh ấy!”
Đối với người bịa đặt, Kiều Văn Văn chỉ cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-chan-nuoi-cua-boss/2022423/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.