🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trăng lưỡi liềm đã lặng lẽ ẩn đi, bầu trời đêm đen kịt như mực. Tiếng chuỳ đánh vào giờ Tý vang lên, từng tiếng từng tiếng đập vào lòng mọi người.



Lúc này Hoàng hậu, sắc mặt héo úa, sức lực trên người như bị rút cạn, không còn chút đoan trang nào như ngày trước, nàng ta ngồi phịch xuống đất, dựa vào chiếc ghế bành, chỉ biết thì thào lẩm bẩm.



“Ta không phục, không có chứng cứ, ta không phục…”



Thái Hoàng Thái Hậu đã lớn tuổi, bị tiếng la hét làm cho đau đầu, lập tức quát lớn một tiếng: “Đại thần nội các ở đây, Tam pháp ty đều có mặt, mọi người nhìn thấy chính miệng ngươi thừa nhận, làm sao để ngươi đổi ý được?”



Hoàng đế nhìn chằm chằm nàng ta bằng ánh mắt thất vọng, buồn bã nói: “Bây giờ ngươi giãy giụa có ích lợi gì? Dù sao cũng đã làm Hoàng hậu mười năm, không thể nhận lỗi một cách đàng hoàng sao?”



Ánh mắt Hoàng hậu hoảng loạn, nàng ta mở miệng, cuối cùng cũng không nói gì, chỉ im lặng mím chặt đôi môi tái nhợt, âm thầm rơi lệ.



Cuối cùng Chu Hành Xuân cũng tìm thấy dấu vết của một loại cỏ ô thanh dưới bình phong, nó được thêu vào một số lá cây, nằm rải rác ở khắp nơi, chỉ là loại cỏ ô thanh này cuối cùng không phải là sợi chỉ thêu, trải qua mười năm, nó đã héo rũ thành tro, Chu Hành Xuân cố gắng tìm kiếm một số dấu vết, cho bột đó vào một chiếc hộp thủy tinh nhỏ, trình lên cho Hoàng đế xem.



“Bệ hạ, lão thần

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-lam-hoang-hau-ta-mang-con-cua-hoang-de-bo-tron/3732305/chuong-41.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sợ Làm Hoàng Hậu, Ta Mang Con Của Hoàng Đế Bỏ Trốn
Chương 41
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.