Về đến nhà, Quan Ánh muốn đi tắm, lại sợ như vậy có vẻ cô không dè dặt.
Ngộ nhở chữa không khỏi, anh ấy nhất định sẽ tự ti.
Vì lòng tự trọng của Chu Tân Hạc, nên Quan Ánh không dám biểu hiện quá gấp gáp.
“Đêm nay anh ở cùng em đi, dạo này tối em ngủ không được ngon.” Cô tìm một cái cớ.
Chu Tân Hạc đặt túi xách của cô lên sofa, cởi áo khoác, kéo cà vạt đi lên tầng, anh bước đi rất vội, khuôn mặt anh tuấn căng thẳng, đuôi mắt hơi đỏ, giống như đang say rượu, lại giống như anh đang muốn giải quyết chuyện phiền toái nào đó, bước đi rất nhanh.
“Được.” Anh đáp lại, giọng nói khàn khàn, không hề quay đầu lại: “Đợi anh một lát.”
Quan Ánh nhìn người đàn ông sải bước nhanh về phòng, có chút khó hiểu. Cho đến khi nghe thấy âm thanh xả nước bồn cầu mới bừng tỉnh, nam thần cũng phải đi tiểu.
Chu Tân Hạc đi hơi lâu, chừng 10 phút đồng hồ, lúc xuống tầng, màu đỏ nhạt ở đuôi mắt anh đã nhạt đi chút ít, con ngươi vẫn thâm sâu như trước, anh tháo kính xuống, đang cúi mắt lau ngón tay bị dính nước.
Quan Ánh nhìn chằm chằm vào anh một lát, nghĩ thầm sao người này chỉ đi vệ sinh thôi cũng có thể trêu chọc người ta như thế chứ?
Quả thực không phải người mà.
Chuông cửa vang lên, là đồ bên ngoài.
Chu Tân Hạc cầm túi nylon vào phòng khách.
“Anh đặt đồ ăn sao?” Quan Ánh đi dép lê bước đến trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-ai/3504596/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.