Cằm của Chu Tân Hạc rất nhẵn, không có râu, nhưng tóc mai hai bên đầu của anh cắt khá ngắn, đuôi tóc hơi cứng, Quan Ánh bị anh cọ vào cổ ngứa, mỉm cười đẩy đầu người đàn ông ra, cúi đầu ngửi: “Đến trung tâm nghiên cứu phát triển à?”
Trên người anh trộn lẫn nhiều loại mùi hương khác nhau, chắc đã chạm vào nguyên liệu của nước hoa.
Chu Tân Hạc ừ một tiếng: “Cái này cũng có thể ngửi được sao?”
Quan Ánh hất cằm lên, đắc ý vênh váo nói: “Vậy nên anh phải tránh xa những người phụ nữ khác, nếu không em chỉ cần ngửi một cái là đã biết ngay.”
Chu Tân Hạc thuận theo cô: “Ừm.”
“Cũng đừng nghĩ đến việc dùng mùi hương khác để che giấu, mũi em thính lắm đấy.”
Áo sơ mi của anh trơn nhẵn, cô bám vào người anh lúc đi lên cầu thang nhưng bị tụt xuống, Chu Tân Hạc lại xốc lên. Quan Ánh nặng chưa đến năm mươi cân, Chu Tân Hạc dùng một tay ôm cô cũng không tốn chút sức nào.
Lên tầng, anh ôm hông cô, nâng người lên cao, hơi ngẩng đầu nhìn cô.
Bởi vì chênh lệch chiều cao, Quan Ánh rất hiếm khi nhìn Chu Tân Hạc từ góc độ này, không thể không nói khuôn mặt này của anh đúng là 360 độ không góc chết.
Khuôn mặt đẹp trai ấm áp, giọng nói cũng dịu dàng: “Thính cỡ nào?”
Hai chân Quan Ánh quấn lấy vòng eo thon của anh, hai cánh tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng ôm lấy cổ anh, hơi nghiêng người, cúi đầu xuống, đến lúc cách môi anh chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-ai/3504591/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.