Nhưng thế nào gọi là cưng chiều? Sự cưng chiều của vị giáo sư công kia khiến cho người ta không khỏi ghen tị. Tình yêu của bọn họ rất đẹp hệt như màu sắc đỏ thắm của bó hoa bỉ ngạn nở đỏ rực. Hắn là nam nhân, trời sinh vẻ ngoài đã cực kỳ đẹp trai, vẻ ngoài của hắn không khác gì một bức họa tuyệt sắc, đẹp đến nỗi không tìm thấy một sơ hở nào. Hắn thông minh, phải nói là rất rất thông minh! Mọi việc đều không qua khỏi tính toán của hắn, thế nhưng mà, có một điều nằm ngoài kế hoạch của hắn, chính là tình yêu, tình yêu giống như là đang muốn trêu đùa hắn, luôn phá hỏng mọi kế hoạch của hắn.
Hắn để học viện để học pháp thuật, với mục đích chính là để trở thành người có thể đứng trên vạn người, thân phận địa vị cao quý. Giáo sư của hắn là một người đàn ông trẻ tuổi, mang theo vẻ đẹp tà mị, ngữ khí bức người khiến người ta điên đảo. Nếu hắn nhận mình thông minh, thì vị giáo sư kia nhất định thông minh hơn hắn gấp vạn lần.
Tình yêu dần dần nảy sinh giữa hai người họ, không có thứ gì có thể xoá nhòa đi thứ tình cảm thiêng liêng ấy. Nhưng nó nảy sinh trong học viện pháp thuật chưa chắc đã là một điều tốt đẹp. Phải chăng bên trong vẫn còn nhiều chuyện đã chờ đợi hai người họ?