Chương trước
Chương sau
Edit: Liễu Quân

___oOo___

Một buổi sáng nọ, Harry bừng tỉnh vì bị hất chăn. Ách, mới sáng sớm mà bị chính thân thể của mình đánh thức, cảm giác đúng là đủ quái luôn.

“Đừng dùng mặt ta làm ra biểu tình ngu xuẩn đó!” Snape ngoại hình Harry nghiến răng nghiến lợi nhìn vẻ mặt mờ mịt của chính mình.

“A.” Harry không tự giác gãi đầu. “Á, thầy đừng nói là thầy thức cả đêm để ngao thuốc nhá?” Harry nhìn hai vành mắt đen thui trên gò má của mình, biết được Snape vì chuyện này mà cả đêm không ngủ, trong lòng đột nhiên xuất hiện vị đạo không tên.

“Ta nghĩ, về việc này, chúng ta cần phải trao đổi.” Snape bóp trán, anh phát hiện ra một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng.

“Sao cơ?” Harry không hiểu ra sao, đánh cái ngáp cực vang. Một dòng thời gian màu xanh hiện ra giữa không trung, ách, bây giờ cách thời gian quy định rời giường còn đến một tiếng đồng hồ.

“Không biết tại sao, với tình trạng hiện tại, uống bất cứ thứ thuốc nào cũng không có tác dụng.” Snape không tình nguyện nói ra sự thật này.

Anh thực sự không muốn thừa nhận, dược của anh bị mất hiệu lực.

“Cái gì?” Harry nhoáng cái đã tỉnh táo, điều này có nghĩa là...

“Đúng vậy, không sai, ngày hôm nay, trò phải giúp ta lên lớp của cả bốn nhà, lớp độc dược của hai năm.” Snape đau đầu che trán, anh có một cảm giác, thanh danh cả đời sẽ bị hủy diệt trong ngày hôm nay.

“Tiết một là hai Nhà nào?” Harry cũng luống cuống, thay thế lên lớp? Nhà Merlin bị cưỡng chế di dời (vốn muốn đánh là quần shịp con giai...) đùa gì thế, thành tích độc dược đời trước của cậu hoàn toàn dựa vào bút ký của Snape mới có chuyển biến tốt, bây giờ muốn cậu thay Snape lên lớp Độc dược?!

“Ta nghĩ trò có mang theo đầu óc, hôm nay ngoài Gryffindor với Slytherin lên lớp tiết đầu tiên thì còn gì nữa?” Snape tức giận nói, nếu không phải dược thay đổi, còn có tăng mạnh đều không hiệu quả, làm sao anh có thể để một Potter đi sỉ nhục nghệ thuật Độc dược chứ!

“My God.... Em không phải chỉ còn, chỉ còn có ba giờ sao?” Harry vùi đầu vô gối, “Đừng mà... Giáo sư không thể xin nghỉ sao?”

“Potter, trò nghĩ nhiều rồi.” Snape đoạt lấy cái gối của Harry, “Ta lập lại lần nữa, đừng có lấy cơ thể của ta làm ra bất cứ chuyện ngu đần nào!”

Harry bất ngờ ngẩng đầu, trừng mắt Snape, “Vậy thầy cũng đừng tàn phá hình tượng của em! Gội đầu tắm rửa thay quần áo!”

Thức cả đêm ngao thuốc, Snape làm tóc Harry cũng biến thành đầy dầu.

Harry sờ sờ mái tóc đầy dầu trên đầu, “Được rồi, em cũng cần tắm rửa gội đầu.”

Rất may phòng tắm của giáo sư khá lớn, hai người cùng tắm gội cũng được, Harry xả một bồn nước nóng, lợi dụng ưu thế cơ thể cao lớn hiện giờ, lôi Snape tới trước bồn tắm, “Tắm!”

“Potter, ta nghĩ mi biết trọng điểm bây giờ là gì....” Snape thẹn quá thành giận.

“Thầy cởi? Hay là để em đến cởi? Tự mình tắm, hay là em tắm thay người?” Harry đột nhiên nhớ đến một câu rất khí thế trong quyển sách mà Hermione đưa. (phốc ~)

“... Cút ra ngoài...” Xà Vương đại nhân rống giận, vẫn là âm thanh non nớt của Harry, ách, rất không có sức thuyết phục!

Đương nhiên, lỗ tai ửng hồng của Xà vương đại nhân thỉnh quên đi, phòng ngừa Xà vương đại nhân bùng nổ.

Bất quá, Harry đúng là không có miếng tự giác nào, dĩ nhiên không dự định ra khỏi phòng tắm, thật sự trực tiếp bắt đầu cởi đồ Snape.

Cơ thể cao lớn áp chế, Xà vương đại nhân trong cơ thể Harry toàn bại.

Thật ra... Harry thật sự muốn tắm cho cơ thể của mình thôi chứ không hề có ý nghĩ xấu gì! Bây giờ cậu lột đồ Snape thì thế nào, là cơ thể của cậu mà!

Để Snape nhìn mới thật là bị chiếm tiện nghi ý!

Nghĩ vậy Harry hùng hồn yêu cầu: “Nhắm mắt lại! Đây là cơ thể của em!”

Snape quả thực sắp bị chọc tức chết rồi, nhưng không có cách nào phản bác được.

Vì lo sửng sốt, Harry đắc thủ.

Snape bị lột sạch trơn, có lẽ nên nói cơ thể Harry, bị Harry, có lẽ nên nói tay Snape, bế thốc lên bỏ vào trong nước nóng.

Harry – thuần khiết – Potter, bất mãn Snape không được tự nhiên, tức giận nói: “Thầy làm gì chứ! Em cũng sẽ không chiếm tiện nghi của thầy mà, lúc nào cần tắm em sẽ gọi thầy, thầy cũng có thể bịt kín mắt em lại!”

Snape tỏ vẻ, hoàn toàn không có cách nào kết nối với tên quỷ khổng lồ không đầu óc này cả, bởi vì tần số của bọn họ căn bản không cùng một đường dây!

Toàn thân Snape bây giờ đã tỏa ra hơi thở cực lạnh, bị Harry xoay xoay, mặc quần áo tử tế, được rồi, cũng bị thấy hết rồi, lại nói, dù sao cũng không phải cơ thể của anh.

Bây giờ, trước mắt, Snape tỏ vẻ, cũng chỉ có thể tự an ủi mình như vậy thôi.

Rửa mặt xong, thay đồ chỉnh tề, hai người ra khỏi phòng tắm.

Snape ném cho Harry một quyển tài liệu dày ơi là dày, bên trên ghi Giáo áo của Snape, Harry mở ra nhìn, ách, trang đầu tiên là những chuyện cần chú ý, nhìn kỹ....

Nổ vạc: Gryffindor – Neville Longbottom

Nợ máu với vạc: Gryffindor – Ron Weasley

....

Kẻ thù của vạc: Slytherin – Harry Potter

Harry nên thấy may mắn vì mình là Slytherin duy nhất hay là nên may mắn vì tên của mình nằm cuối cùng đây?

Snape cười lạnh, “Mấy đứa trong danh sách, là phải chú ý kỹ vào, bằng không, mi cẩn thận toàn bộ học sinh trong phòng đều bị mấy thứ dịch thể không rõ lai lịch của bọn chúng nổ bay ra ngoài làm bị thương.”

Harry lặng lẽ gật đầu.

“Còn nữa, trong tiết học bớt nói cho ta, mi chỉ cần vung đũa phép lên, cho bọn nhóc quỷ khổng lồ con nhìn lên bảng, mi có thể ngậm miệng.”

“...” Harry yên lặng nhìn trời.

“Bài tập mi cứ đem về hầm, ta sẽ phê, ta cũng sẽ chuẩn bị sẵn những thứ cần viết trên bảng đen trước, mi chỉ cần bắt bọn chúng làm là được.” Snape trừng mắt nhìn Harry ghét bỏ, anh thật sự không muốn cho tên này cầm đũa phép lên lớp độc được.

“... Em đây muốn...” Harry chớp chớp mắt.

“Chuyện đầu tiên phải làm là, đừng có dùng mặt của ta làm mấy biểu cảm ngu xuẩn đó!” Snape có một loại xúc động muốn làm thịt người.

“Ừm, sau đó?” Harry cố gắng bắt chước vẻ mặt của Snape, đáng tiếc... Thất bại.

“... Trò hãy cố gắng thả lỏng cảm xúc hết mức có thể... Biểu cảm không nghĩ bất cứ thứ gì cả...”

“...” Trong nháy mắt, mặt Snape khôi phục tình trạng nghiêm túc.

Snape liếc nhìn Harry, “Chiều nay, có tiết Độc Dược của Ravenclaw và Hufflepuff. Khi mi có câu hỏi, có thể gọi cô Granger trả lời, giờ, cô ta là cô gái biết n thứ của Ravenclaw.”

“Ha, cái kia, Hermione vẫn là nữ phù thủy thông minh nhất Hogwarts!” Harry đắc ý.

Snape đen mặt, giỏi là người ta, mi kích động cái gì.

Bữa sáng, thiếu chút nữa Harry đã đi về phía bàn dài Slytherin, Snape âm thầm đạp Harry một cước, Harry chao đảo, ác! Đúng! Cậu phải đi đến bàn giáo sư.

Không được tự nhiên ngồi trên bàn giáo sư, Harry thỉnh thoảng nhìn về phía Snape.

Draco tò mò khều khều Harry, “Harry, cậu lại chọc gì tới cha đỡ đầu rồi? Thầy ấy lại nhìn cậu nữa kìa?”

Snape chỉ liếc sang Draco, “Ăn.”

“Ách, Harry cậu bị sao vậy? Hôm qua cậu không có về phòng ngủ.” Draco cười đến dung tục, “Có phải đêm qua, cha đỡ đầu của tớ làm gì cậu không? Nói đi ~”

Tha thứ cho Draco đi, gần đây cậu luôn bị Pansy hun đúc đến sắp bị đồng hóa rồi.

Snape lập tức dùng một đường nhìn chết chóc xẹt qua chiếu lên Draco, Draco run rẫy, sao cậu lại có loại cảm giác... có loại cảm giác Harry trở nên giống cha đỡ đầu nhà mình.

Bữa sáng trong sự phun khí lạnh của Snape và cảm giác đứng đống lửa ngồi đống than của Harry mà trôi qua.

Tiết 1: Lớp Độc dược, Harry làm theo lời Snape, Draco và Ron một tổ, như vậy... Hẳn là không lo lắng vấn đề nổ vạc nữa.

Chỉ là... Cậu quên bén mất mâu thuẫn từ trước tới giờ của Draco và Ron, hai người không tạo ra trận đấu quăng bùa chú vào nhau, kỳ thật đã chứng mình, mặt mũi của Snape là lớn biết bao nhiêu.

Harry siết chặt đũa phép trong tay, đũa phép bị thi bùa lẫn lộn, nên không ai nhận ra đây thật ra là đũa phép của Kẻ Được Chọn, Harry chuẩn bị cho mấy cái vạc này một bùa dọn dẹp bất kỳ lúc nào.

Harry vừa khẩn trương nhìn bốn phía, vừa chú ý đến sắc mặt Snape cho cậu, được rồi, vấn đề đại khái là từ Gryffindor.

Cũng may Snape nhanh chóng cùng Neville làm xong độc dược, không thèm nhìn vẻ mặt cảm kích của Neville, Snape mang vẻ mặt âm u đổ dược vô keo, giao cho Harry.

Harry co quắp khóe miệng, bây giờ mới được mười phút thôi... Vậy năm mươi phút kết tiếp, độc dược đại sư định làm gì.

Snape nhíu mày, nháy mắt ra hiệu với Harry.

Harry sửng sốt một lúc, Snape chỉ độc dược của mình, lúc này Harry mới hiểu ra.

“Không thể nghi ngờ, hai người O, Slytherin cộng mười điểm, vì trò Har... Potter làm ra Độc dược chất lượng tốt.”

“Chờ một chút! Giáo sư, trên bảng ghi ba lần quấy mỗi lần đều phải tốn năm phút, làm sao có thể hoàn thành chỉ trong mười phút! Draco cảm thấy hơi kỳ quái, bình thường, cũng không ngờ Harry có nhiều thiên phú ở mặt Độc Dược nha!

“Như vậy, mời trò Potter giải thích một chút cho mọi người đi.” Harry nhoáng cái đã hiểu ý của Snape, tốt, lão dơi già cho cậu bậc thang, cậu nhất định phải bò xuống, Merlin chứng giám cậu sấp khẩn trương đến điên rồi.

Tiếp theo, là thời gian giảng bài của Snape trong người Harry, ngoài trừ đám rắn nhỏ và sư tử con trừng mắt há mỏ, hình như cũng không còn gì đáng nói.

Trước khi tan học, Snape dừng thao tác diễn thuyết về bài dộc dược đã được đơn giản hóa đi, Harry y như từ trong mộng mới tỉnh dậy, vỗ vỗ tay, vỗ tay rất dứt khoát, sau đó, kéo theo cảm đám động vật nhỏ trong phòng vui vẻ vỗ tay.

Harry đi tới giữa bục giảng, trước tiên uy nghiêm quét kháp phòng học, hài lòng thấy cả lớp đều yên lặng, Harry mở miệng: “Xét thấy trò Potter thiên phú như vậy, ta quyết định, thu trò Potter làm học đồ.”

Cái gì? Đám rắn nhỏ Slytherin không khỏi lao nhao nghị luận, học đồ?! Điều này đại biểu, Harry sẽ cùng ăn cùng ở với Snape, Harry phải chăm sóc mọi mặt của Snape, mà Snape phải chịu trách nhiệm truyền thụ hết sở học của ông ấy cho Harry, đồng thời phải cho Harry sự bảo vệ...

Nhưng, những điều này đều không phải là trọng điểm!

Trọng điểm là, hiện giờ rất khó xuất hiện quan hệ thầy trò, bởi vì, theo lệ cũ thì, đến cuối cùng có gần chín mươi lăm phần trăm đạo sư sẽ cữ hành hôn lễ với học đồ...

Những thứ này, nhóm sư tử con có thể không biết, nhưng, là một người thừa kế như đám rắn nhỏ, ai cũng sáng tỏ.

Draco há to mồm, trời ạ, lẽ nào Hermione và Pansy nói thật?!

Chẳng qua, thật ra Harry với Snape không nghĩ nhiều tới vậy, Harry là không biết, về phần Snape...

Giáo sư tỏ vẻ, toàn bộ đều là do tình thế bắt buộc, tùy cơ ứng biến.

Quả thật Xà Vương đại nhân nghĩ như vậy, lấy biểu hiện giống quỷ khổng lồ không đầu óc của Potter hôm nay, không xài được lấy ngày nào, tiết một thì có thể hình tượng anh không sao, nhưng buổi chiều còn một tiết anh không thể lên lớp, lẽ nào thanh danh một đời của Snape anh sẽ chôn vùi trong chiều nay?!

No Way!

Làm học đồ, là có thể đi bất cứ nơi nào mà đạo sư cho rằng cần học xuất hiện giúp đỡ một tay, nói cách khác, trở thành học đồ của Snape, có thể cùng xuất hiện trong lớp của Snape.

Cái này cũng là trong lúc đang làm độc dược Snape mới sực nhớ ra, ngay lúc Harry lượn tới gần anh, Snape đã rỉ tai vào câu với Harry, Vì vậy...

Chỉ là, khi thấy phản ứng của đám rắn nhỏ, Xà Vương đại nhân mới nhớ tới... Anh lại có thể quên cái truyền thống kia!

Bút điện Merlin! Nguyền rủa bút điện của ngươi sẽ bị rơi hỏng!

Hoan thoát bản tiểu kịch trường:

Hermione [nghiêm túc] : Draco, cậu biết không, kỳ thực giáo sư Snape với Harry có mờ ám!

Pansy [gật đầu] : Đúng vậy! Draco cậu không thấy, viện trưởng nhất định phải sắp xếp phòng ngủ cho Harry ở xác phòng làm việc của thầy ấy... Rất có ý vị sao?

Draco [khiếp sợ] : Ha, ha, sao có thể, tớ mới không tin đâu! Sao Harry có thể là mẹ đỡ đầu của tớ!!

Mỗ tây bay qua: Harry là cậu họ của ngươi...

Draco quỳ xuống đất che mặt nhìn trời nói liền một mạch: Con / bướm / quá / lớn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.