Cho dù có ngàn không chịu vạn không muốn, Harry vẫn phải đến gõ cửa phòng làm việc của Snape, được rồi, kỳ thật là sát vách ký túc xá của cậu.
Bảy giờ kém một phút, Snape không nói gì đến thời gian cấm túc, nên Harry cứ dựa theo thời gian phạt cấm túc trước đây mà tới.
Bên này, Snape đang làm việc đột nhiên nhớ tới, anh vẫn chưa nói cho quỷ khổng lồ con thời gian bắt đầu cấm túc, ác, lẽ nào anh phải đi bắt người?
Đời trước anh cấm túc Harry tới mức đã thành thói quen, cũng không cần cố ý thông báo thời gian, cứ đúng bảy giờ, mỗi ngày đều vậy.
Cho nên, anh quên mất. Này, đừng để anh phạm vào cái sai sót ngu xuẩn này nữa! Bằng không...
Mắt thấy còn một phút nữa đến bảy giờ, Snape “đùng” một phát đứng lên, quyết định tự mình đi bắt người, ngay sát vách phòng làm việc của anh.
Vừa mở cửa, Harry đang trái vò vò đồ, phải giật giật cổ áo đụng thẳng vào Snape vừa bước ra ngoài, tha thứ cho giáo sư, Harry bây giờ thật thấp bé, Snape nhìn thẳng về phía trước nên không nhìn thấy đầu với người Harry.
Snape ngồi xổm xuống, buồn cười nhìn Harry đáp mông ngã xuống đất, tóc tên nhóc kia vốn dĩ không hề ngoan ngoãn lại vểnh lên, áo chùng pháp sư bị kéo lên tới eo, đúng chật vật luôn!
Nắm vai tên tiểu cự quái mắt xanh xốc lên, bước đến bàn xử lý độc dược trong phòng, “Bộ phận nội tạng của bọ thảo hoa Nhật. Phương pháp xử lý trong sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/snarry-cong-thu-duong-thanh-ke-hoa/2338282/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.