Lam Linh nghe vậy thì mỉm cười, đột nhiên nàng nhớ tới cái gì vội hỏi:
“Anh ăn mặc như vậy sẽ không sao đó chứ?”
Thiên Anh cười ôn hòa, hắn nói:
“Tôi ổn, không sao đâu. Thôi chúng ta ra ngoài đi.”
Lam Linh nghe vậy thì gật đầu, sau đó đi theo Thiên Anh ra bên ngoài. Thiên Anh vẫn cẩn thận như mọi khi, sau khi rời khỏi hang ổ hắn đều lưu lại cạm bẫy, đề phòng trường hợp có kẻ đến đây. Sau khi lưu lại cạm bẫy xong thì hắn cũng với mọi người đi săn.
Bây giờ chỉ khoảng gần trưa nhưng mà bầu trời thì u ám, tuy không tới nỗi tối đen như mực nhưng giống như lúc trời nhá nhem tối vậy. Gió lớn rít gào, thổi những bông tuyết bay tán loạn.
Nhìn quanh quanh thì thấy khắp nơi đâu đâu cũng là tuyết, tuyết trắng xóa bao phủ hết mọi thứ. Vừa ra ngoài này Thiên Anh liền quan tâm hỏi cô bác sĩ manh manh ở phía sau.
“Có ổn không?”
Lam Linh lúc này che chắn từ đầu tới chân, không hở chỗ nào, nghe Thiên Anh hỏi thì nói:
“Tôi không sao cả, bây giờ chúng ta đi đâu?”
— QUẢNG CÁO —
Thiên Anh nhìn về phương xa, sau đó nói:
“Đi săn biến dị thú. Hôm nay tôi sẽ dạy cho cô cách đối phó với bọn nó. Có điều trước tiên tôi sẽ dạy cho cô cách di chuyển nhanh ở trên tuyết, đồng thời cũng tiết kiệm sức nhất. Tôi đi trước làm mẫu, cô đi theo sau nhìn nhé.”
Tiếp đó Thiên Anh thực hiện kỹ năng di chuyển trên tuyết dày khi không có vật dụng phụ trợ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-trong-tan-the/1195701/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.