Nhưng mà có một vấn đề khiến cho Thiên Anh rất khó hiểu là không biết nguyên do ở đâu mà thế giới đột nhiên lại biến đổi? Như thế nào đột nhiên lại xuất hiện nhiều thiên tai như vậy? Rồi còn mấy cái thứ trắng trắng ở bên trong mấy viên ngọc kia rốt cuộc là thứ gì? Đủ thứ câu hỏi không có lời giải hiện lên trong đầu hắn.
Đang vào lúc này, Lam Linh đột nhiên lên tiếng:
“Này này, tôi có chuyện này muốn nói.”
Thiên Anh bị cắt ngang suy nghĩ thì có đôi phần không vui nhưng hắn cũng không có biểu lộ ra thái độ gì cả, hắn lúc này nhìn về phía Lam Linh ôn hòa hỏi:
“Chuyện gì vậy?”
Lam Linh lúc này nói:
“Hôm trước tôi có nghiên cứu qua thịt của đám biến dị thú ấy, bên trong thịt bọn nó có rất nhiều chất gây hại nếu ăn nhiều sẽ dẫn tới phát điên, nhiều nhất chỉ có thể ăn được 200 gam một ngày thôi. Đó là với người khỏe mạnh. Nhưng mà sao anh ăn lại không có chuyện gì? Đáng lý anh phải điên rồi mới phải chứ?”
Dừng lại một chút Lam Linh lại hỏi:
“Mà phải rồi, anh làm sao biết được tim của bọn nó không có chất gây hại mà ăn vậy? Anh cũng từng nghiên cứu qua sao?”
Thiên Anh nghe vậy thì lắc đầu nói:
“Không biết, chỉ là để cho một con mèo hoang ăn thử, thấy nó ăn xong thì biến dị cũng không có phát điên nên tôi mới ăn. Chứ tôi đâu có biết cái gì về nghiên cứu đâu.”
Lam Linh nghe vậy thì lại nói:
“Anh có thể cho tôi mượn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-trong-tan-the/1195700/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.