“Mau xin lỗi cô em nhanh!” Diêm Nhuệ Bình giận dữ nói.
Vạn Côn không hé răng, ánh mắt rơi trên mặt Hà Lệ Chân, trái tim Hà Lệ Chân nhảy lên thình thịch.
Diêm Nhuệ Bình thấy cậu ta không chịu nói tiếng nào không kiềm được nóng giận, cây lau nhà trong tay lại chực giơ lên.
“Vạn Côn!” Bỗng Hà Lệ Chân kêu lên, Diêm Nhuệ Bình dừng tay lại, quay sang nhìn cô.
Hà Lệ Chân nghiêm mặt nhìn Vạn Côn: “Em nói đi, chuyện hôm nay em làm là đúng hay sai.”
Vạn Côn không trả lời, Diêm Nhuệ bình mắng: “Thằng này…”
“Thầy Diêm.” Hà Lệ Chân nói với Diêm Nhuệ Bình: “Tôi muốn nói với em ấy mấy câu.”
Mấy lời răn đe ngẹn lại trong họng, Diêm Nhuệ Bình gật đầu, đứng sangbên cạnh Hồ Phi, Hồ Phi đưa qua một ấm trà, ông cầm lấy, uống ừng ực mấy hớp.
Hà Lệ Chân nhìn thẳng vào mắt Vạn Côn, nghiêm túc nói: “Nếu em khôngmuốn đi học, em có thể ngủ gật trong giờ hoặc có thể không đến lớp.Nhưng khi em đã bước vào lớp học rồi, thì bản thân là một học sinh, emcó nghĩ vụ phải chăm chỉ nghe giảng, không có quyền được làm ảnh hưởngtới các bạn học khác! Lần này, tôi có thể coi như chưa có chuyện gì xảyra, nhưng nếu để có lần tiếp theo, tôi xin em không cần có mặt trong giờ dạy của tôi nữa.”
Vạn Côn vẫn đứng im lặng cúi đầu nhìn cô.
Trong đôi mắt cậu ta như có một ngọn lửa màu đen rừng rực cháy, không tỏ ra sợ hãi, chỉ có một suy nghĩ ẩn sau ý cười sâu xa trong đó. Trái timcủa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-thoi-nam-thang-ben-nhau/95049/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.