Sau khi bị Diêm Nhuệ Bình và Hồ Phila mắng, có vẻ Vạn Côn và Ngô Nhạc Minh cũng chịu nề nếp được mấy ngày.Ít ra, cho tới một tuần tiếp theo, chúng đều ngoan ngoãn đi học, trênlớp cũng không kiếm chuyện gây sự nữa.
Sau đó vào một ngày có tiết ngữ văn, Vạn Côn vẫn ngồi tựa trên lưng ghế, nhìn bàn ngẩng người. Trên bàn không để thứ gì, không biết cậu ta đangnhìn gì nữa.
Sau khi tan học, Hà Lệ Chân đi về phòng giáo viên, đi nửa đường thì nghe thấy có tiếng gọi nhỏ: “Qua đây.” Sau đó bên hông có một bóng ngườilướt qua, Vạn Côn từ bên cạnh Hà Lệ Chân bước một bước dài lướt qua, côdừng bước, nhìn bóng cậu ta đã khuất sau góc rẽ.
Đó là căn phòng chứa những thứ không dùng nữa.
Hà Lệ Chân mím môi, đi theo.
Vạn Côn đang đứng trong phòng chờ cô.
Hà Lệ Chân đóng kín cửa, rồi quay lại nhìn cậu ta.
Căn phòng này không hề khác với lần trước, ngoại trừ bụi bặm có bám nhiều hơn một chút.
Vạn Côn đút tay trong túi quần, nhàn nhã đứng ở đó.
Hà Lệ Chân hỏi: “Có chuyện gì không?”
Vạn Côn liếc nhìn cô, sau đó từ lưng quần phía sau rút ra một thứ, némnó lên chiếc bàn bên cạnh. Hà Lệ Chân bước lại xem, đó là tập nhật kícủa cậu ta.
Cuốn sổ tay này gặp phải loại chủ nhân như thế cũng thật đáng thương,trong sổ viết không nhiều không nói, đã vậy còn bị giày xéo không còn ra hình dạng của một cuốn tập nữa, không phải vo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-thoi-nam-thang-ben-nhau/1913653/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.