Lời editor: Mình edit chương này trong tình trạng buồn ngủ, đoạn cuối còn vừa gõ vừa nhắm mắt =))))) Mình cũng có check lại một lần rồi nhưng nói chung vẫn là đang buồn ngủ, vậy nên có thể sẽ có nhiều sai sót. Lỗi chính tả thì mình sẽ check lại sau còn có câu nào mà mọi người đọc thấy khó hiểu thì cứ comment để mình biết mà sửa lại nhé.
- ------------------------
Trông thấy Từ Dã ở cách đó không xa, Thời Hoan bất giác muốn lùi bước, nhấc chân lên định rời đi trước.
Nhưng đúng lúc này, Từ Dã bỗng mở miệng, giọng nhàn nhạt: "Thời Hoan, lại đây."
Có lẽ là do đang hút thuốc nên giọng nói của anh có chút khàn khàn, trầm thấp đè nén, hòa vào trong màn đêm.
Từ Dã đưa lưng về phía cô, mặc dù là mở miệng nói chuyện nhưng cũng không hề có bất kỳ động tác nào khác. Thời Hoan không biết anh đã phát hiện ra mình từ lúc nào.
Cô thở dài, tâm trạng rối bời, dứt khoát chắp tay sau lưng tiến lên phía trước, sải vài bước chân tới chỗ con dốc nhỏ, bình tĩnh ngồi khoanh chân bên cạnh Từ Dã, giả vờ thản nhiên nói: "Đội trưởng Từ, duyên phận của chúng ta đúng là không cạn, đến chỗ nào cũng có thể gặp nhau."
Từ Dã đang hút thuốc, nhưng Thời Hoan biết tâm trạng của anh không tốt, trong lúc sống còn này cũng không muốn chọc vào anh.
Thời Hoan vẫn không dám nhìn Từ Dã, nói xong lời này cô liền yên lặng đợi anh đáp lại. Ai ngờ đợi cả nửa ngày cũng không thấy bên cạnh có tiếng động gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-menh-cua-anh-tinh-yeu-cua-em/125080/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.