Đội trưởng đội đột kích Thương Lang, Từ Dã, từ hôm nay bắt đầu thực hiện nhiệm vụ gìn giữ hòa bình."
Giọng nam trầm thấp vang lên bên tai, mặc dù âm thanh cực kỳ nhỏ giữa tiếng người huyên náo nhưng nhanh chóng loại bỏ toàn bộ những ồn ào xung quanh, mạnh mẽ lọt vào tai Thời Hoan.
Cô khựng lại, quay đầu nhìn theo hướng giọng nói truyền tới, thoáng trông thấy Từ Dã.
Mới hai ngày không gặp, nhưng Thời Hoan lại có cảm giác hốc mắt cay xè rất quen thuộc.
Cô mím môi, tâm tình bỗng nhiên nứt vỡ, có cảm xúc gì đó nhanh chóng dâng lên, khiến cô bất đắc dì rời tầm mắt khỏi người anh.
Nhưng vào lúc này, ánh mắt Từ Dã đảo qua một bóng người đứng ở đứng ở cuối đội bác sĩ, thấy cô nghiêng đầu sang một bên, anh khẽ cau mày, ánh sáng trong con ngươi tối lại.
Anh nhanh chóng thu lại tâm tình một cách bình tĩnh, dường như không để cho bất kỳ người nào nhận ra có gì bất thường trong đó.
Tổ trưởng bắt tay Từ Dã, lập tức nói với anh: "Đội của tôi sáng qua vừa đến Balnea, hôm nay mới tới chỗ ở, sau này cần phối hợp công tác cùng nhau, xin chỉ giáo nhiều."
Từ Dã gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh, "Khách khí rồi, hai ngày nay mọi người đã chịu nhiều cực khổ."
Thái độ giải quyết việc công này quả nhiên là xa cách, cực kì lãnh đạm.
Vài thành viên khác trong đội theo sau Từ Dã đều nghiêm chỉnh, sống lưng thẳng tắp, dáng vẻ ai nấy đều nghiêm túc. Lý Thần Ngạn vốn không mấy chú ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-menh-cua-anh-tinh-yeu-cua-em/125079/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.