Thời Hoan kiễng chân, nhanh chóng đặt một nụ hôn lên gò má Từ Dã, đúng là yên lặng không một chút động tĩnh.
Ánh mắt Từ Dã hơi tối đi, Thời Hoan hôn xong định bỏ chạy, nhưng còn chưa kịp xoay người né tránh thì đã bị anh dùng một tay giữ chặt cằm.
Thời Hoan bị tóm lại cũng không hề sợ hãi, cứ thể ngẩng mặt lên nhìn Từ Dã, trên mặt vẽ ra một nụ cười vô tội.
Đôi mắt dài của anh nheo lại, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve làn da của cô không rõ ý tứ, sau đó lập tức buông cằm cô ra, cau mày nói: "Đừng nghịch ngợm."
Thời Hoan mỉm cười, sợi tóc xõa trên bả vai, có vài sợi vương trên gò má, dáng vẻ lười nhác.Cô nghe vậy liền cười cười, nghiêng đầu nhìn anh, "Chính là nhân lúc ban ngày ban mặt làm loạn đó."
Một câu hai nghĩa, trong đó hàm chứa ý tứ vô cùng mờ ám, khiến người ta không thể rõ ràng.
Từ Dã yên lặng, một lát sau bật cười khẽ. Anh cúi người ghé sát bên tai cô, giọng nói trầm thấp, "Làm loạn ban ngày hay ban đêm, kết quả đều như nhau cả."
Lời nói này còn mờ ám hơn cả câu của Thời Hoan.
Hai người dường như đều trêu chọc nhau.
Khóe môi Thời Hoan hơi cong lên, cô ngẩng đầu giữ vai Từ Dã lại, đang định nói gì đó thì đúng lúc tài xế đã hoàn thành xong công việc, đang nhìn thẳng về phía hai người.
Tài xế nhìn dáng vẻ mờ ám của hai người, lập tức nói "Sorry", quả quyết quay đầu đi giả vờ như không nhìn thấy bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-menh-cua-anh-tinh-yeu-cua-em/125081/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.