Lâm Tiểu Thanh lấp liếng ngập ngừng: "Có chuyện này".
"Hum ?".
"Anh không thích trẻ con sao ?".
Đột nhiên cô đề cập tới vấn đề này. Trong lòng hắn thì đối với chuyện này trước kia rất quan trọng nhưng bây giờ lại thấy chậm lại chưa cần thiết. Huống hồ cứ nghĩ đến chuyện này hắn lại không kìm được tự trách trong lòng, áy náy.
Hôm nay đột nhiên cô nhắc tới hắn cũng hiểu là cô muốn nói đến điều gì. Hắn nói: "Sao thế ? Em muốn có con à ?".
"Lẽ nào anh không muốn ?".
Long Mặc mỉm nhẹ ấm áp: "Anh chưa vội. Mang bầu khó khăn vất vả, sợ em vừa cực vừa mệt. Với lại hai ta sống thế này không phải đang rất tốt đó sao ?".
Hắn cũng lên tìm hiểu thông tin khi mang bầu đối với phụ nữ, tìm hiểu theo từng chu kỳ, tìm hiểu cả việc ốm nghén, rồi hậu sinh con sẽ có những bệnh gì, như thế nào. Đối với phụ nữ chuyện này là một cực hình vất vả, sau khi sinh sẽ xuống sắc, thậm chí một vài trường hợp sẽ không thể xuống cân, da dẻ sẽ không còn như lúc ban đầu nữa.
Hắn chưa từng nghĩ mang bầu lại mệt mỏi như thế, bao nhiêu thứ phải lo, rồi sau đó là chăm lo con cái sợ cô vướng bận mà không thể chăm sóc bản thân. Hắn còn sợ cô ngã bệnh, đó là điều hắn đắn đo suy nghĩ mãi trong hai năm qua.
Có con quan trọng thật, nhưng cô cũng quan trọng không kém.
Cô nói: "Tuy sống thế này tốt nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thue-cho-ong-trum-hac-bang/3651427/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.