Trên phòng, Lâm Tiểu Thanh đang facetime với nhau.
Tống Cửu: "Thật à ? Cô ép anh ta ăn hết chỗ khổ qua đó ?".
"ừm"
"Tôi nghe thôi cũng đã thấy đắng miệng rồi. Nhưng mà lỡ đâu anh ta không ăn hết thì sao ?".
"Tôi có quý nhân trợ giúp, anh ta dám không ăn sao ?".
Tống Cửu nghe thôi cũng đã thấy bái phục Lâm Tiểu Thanh sát đất: "Long phu nhân, tôi phục mỗi cô thôi đấy. Cách trị chồng có một không hai, đỉnh của chóp".
Tiếng nắm cửa xoay lách cách, Lâm Tiểu Thanh biết là ai sắp bước vào: "Thập phu nhân, bữa khác thảo luận".
Nói rồi Lâm Tiểu Thanh tắt máy điện thoại, lặng ngồi bên bàn trang điểm thoa kem dưỡng da không thèm để ý Long Mặc. Biết là bản thân đã đắc tội, hắn trăm phương ngàn cách nghĩ ra để dỗ vợ.
Hắn bước đến chỗ cô, tay chân bối rối không yên, đang nghĩ xem nên nói gì đầu tiên. Lâm Tiểu Thanh cứ giữ im lặng thoa kem massage da mặt mình.
Long Mặc nhìn vết thương trên tay cô, nó đã được băng bó cẩn thận, tiếc rằng không phải hắn giúp cô.
Hắn dùng hết toàn bộ dũng khí, một hồi lâu hắn mới nói: "Chiều nay em cũng ở trung tâm thương mại Tân Thành ?".
Lâm Tiểu Thanh cũng trả lời trọng tâm, ngắn gọn: "Ừm, giúp Tống Cửu mua đồ".
"Em đã nhìn thấy hết rồi ?".
"Nhìn đủ rồi".
Long Mặc bắt đầu giải thích: "Mọi chuyện không phải như em nghĩ. Thật ra cô ấy Isabell, là đối tác bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thue-cho-ong-trum-hac-bang/3648934/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.