Vương Hằng Thước cùng với lão Lâm bên ngoài đón khách. Tất cả những khách tới đều là những người có gia thế trong giới thượng lưu, còn có thủ tướng, nghị sĩ cấp quốc gia đến chung vui với họ, cũng phải hơn ngàn người đâu ít.
Lễ cưới bày trí long trọng, lộng lẫy, tất cả đều là hoa tươi được chọn kĩ lưỡng, là hoa được nhập khẩu từ Pháp trở về. Cổng cưới cũng được tết bằng hoa hồng trắng tinh khôi, bên trên là hàng chữ lễ đính hôn được khắc cầu kì thảm sân khấu lễ đường là những cánh hoa hồng phủ kín lối đi. Hai bên hàng lối đính kết biết bao nhiêu hoa hồng đua nhau nở, một lễ cưới rợp ngàn vạn hồng trắng xa xỉ nhất. Đối với hắn nếu đã là nữ thần thì mỗi bước đi trên đường đều sẽ biến thành hoa tươi sắc, lúc đó cô sẽ là người đẹp nhất.
Đây là ngày Long gia rước nữ thần mùa xuân về nhà sao ?
Khách mời gần như đến đông đủ đều đã ổn định chỗ ngồi chỉ đợi tân lang tân nương làm lễ đính hôn nữa thôi.
Trong phòng đợi hắn cũng hồi hộp, tim hắn chưa bao giờ đập nhanh và mạnh như thế. Từ trước đến giờ chưa có điều gì khiến hắn phải căng thẳng như thế. Trải qua ngần ấy thời gian, hắn cũng đã nhận ra bản thân mình như cô đã nói, đã thay đổi rất nhiều bởi trong tim hắn đã có cô rồi.
Á Viêm gõ cửa đi vào nói: "Ông chủ, đến giờ rồi".
Nhưng lại thấy sự gượng gạo có chút mất đi sự bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thue-cho-ong-trum-hac-bang/3648386/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.